Reply To: KỶ NIỆM TÌNH YÊU

#51773
diquan
Participant

    Anh bạn tôi, xin được gọi là chàng lãng tử, tôi không biết phải gọi anh bạn ấy bằng từ ngữ gì ngoài 2 từ này. Rất có thể cuộc sống của lãng tử, trong con mắt của nhiều người gọi đó là kiểu sống chơi bời. Tôi lại không cảm thấy như vậy, tôi gọi đó là tự do, bạn tôi là người của tự do. Thế rồi, chàng lãng tử đã gặp 1 người con gái, người con gái này có một sức ảnh hưởng vô hình trói chặt con tim lãng đãng của lãng tử. Lãng tử tình nguyện từ bỏ tự do để được cô gái ấy chấp nhận. Thời gian bên nhau của 2 người họ rất vui vẻ, dù đi đến nơi nào của trái đất lãng tử cũng muốn có cô gái ấy bên mình. Và họ quyết định gắn bó với nhau mãi mãi, cùng nhau xây dựng một tương lai hạnh phúc suốt cuộc đời. Nhưng, số phận không mỉm cười với họ, đúng hơn là với chàng lãng tử ấy, cô gái đã ra đi. Cô ấy đi đến một nơi rất xa, rất xa… nơi ấy cô không thể quay trở lại…… Anh bạn tôi đã trở lại làm lãng tử , nhưng anh không còn tự do như trước nữa. Tình yêu của bạn tôi đã đi theo người con gái ấy, đi đến nơi xa xôi ấy… và cũng không thể quay trở lại.

    Có khi tôi muốn hỏi anh rằng: Anh có bao giờ oán trách vì cô ấy đã ra đi trước, bỏ anh lại một mình hay không? Nhưng dù anh có oán trách, tức giận, đau khổ thì tôi nghĩ anh cũng phải cảm ơn cô đã xuất hiện 1 lần trong cuộc đời anh. Anh đã hạnh phúc hơn rất nhiều người vì có khi họ mất cả cuộc đời cũng không thể tìm thấy được người mình yêu. Tất cả là số phận, nếu số phận buộc con đường chung của 2 người là ngắn ngủi thì may rằng người ra đi trước là cô ấy. Vì cô ấy sẽ không phải gánh chịu tất cả những đau đớn, buồn bã, khổ sở mà anh hiện phải chịu đựng.

    Khi hai con người yêu nhau, điều duy nhất họ mong mỏi chỉ là có thể được cùng nắm tay nhau đi cùng con đường đời đến khi tóc bạc răng long. Điều mong mỏi đó giờ trở thành điều viễn vông với lãng tử. Con đường kia, giờ đây lãng tử phải đi một mình, cô độc và đau đớn. Tôi không biết phải khuyên anh làm gì, bởi vì tôi không cách nào hiểu rõ được vết thương lòng ấy sâu ra sao, mà nặng nề như thế nào. Tôi chỉ chia sẻ được chút ít lòng cảm thông của một người bên cạnh, một người nghe kể chuyện. Chỉ mong anh sẽ sớm có thể cảm nhận lại được gió xuân ấm áp, nắng hạ chói chang, lá thu vàng thơ mộng và những đợt gió lạnh buốt của mùa đông. Mong sao khi anh đến với biển, tim anh không còn đau, nước mắt sẽ không còn rơi, và khi anh nghĩ về kỉ niệm xưa sẽ thấy cảm thấy bình an trong tâm hồn.

    MoviesBoOm

    2003-2023

    Skip to toolbar