Có người có ý giống tui, coi khúc cuối xong nhớ lại Điệp vụ sân khấu nhưng Điệp vụ sân khấu mặc dù…, nhớ mang máng là ông Kiều Hào Quang vừa bước vào, chưa chiếu khúc gặp mặt Cúc Tiên, gót giày gõ cộp cộp tới thì hết, ko chiếu 2 người mặt đối mặt nhưng chỉ còn vài bước chân là gặp. Kể thì có vẻ giống Nấc thang cuộc đời nhưng ĐVSK vẫn có cái kết thúc dễ chịu hơn, có làm người xem hơi hụt nhưng ko làm tức như Nấc thang cuộc đời. Trước khi coi thì chỉ có 1 người tui thích đóng phim này là Lê Tư nhưng sau nhiều phen coi LT khóc lóc thì thấy ko còn thích cho lắm, ko phải vì Lê Tư khóc nhiều và bi lụy nhất trong 3 người mà vì chị này đóng quá gượng ép mấy cảnh khóc, ngay cảnh đầu lúc quỳ dưới chân từ biệt ông sư phụ của nhóm mãi võ đã thấy ko thích, khóc gì mà khuôn mặt cứ cố gượng vào để ép nước mắt chảy ra, cử động khuôn mặt rất ko tự nhiên, còn vài cảnh nữa mà có cảnh đứng khóc trên sân khấu cũng ko được tự nhiên, nói chung là ko thích về điểm đó, còn diễn xuất thì bình thường, tức là vẫn trôi chảy.
2003-2023