Với tui, đây là một bộ phim hay, để lại cho tui rất nhiều cảm xúc. Nên dzô thấy topic này tui hơi ngạc nhiên một chút. Vì là mỗi người một ý, tui không có ý định tranh cãi ở đây, tui chỉ muốn nói một chút về cảm giác của cá nhân mình thôi.
Từ đầu phim đến khi cả con tàu đến đảo Sọ Người là cả một quá trình mà tại đó, đạo diễn muốn nêu cái lý do mà vị đạo diễn kia muốn đi tìm kiếm những điều kỳ lạ, cái lý do mà cô gái quyết định tham gia chuyến phiêu lưu không biết đọan kết, và cả cái lý do mà người thuyền trưởng chấp nhận nhổ neo con tàu của mình,… Và đó cũng là cái lý do to lớn để thấy tình cảm giữa Kong và Ann đẹp đến như vậy.
Giữa một thế giới mà danh vọng, mà tiền tài là mục đích lớn nhất thì tình cảm giữa Ann và Kong là một điểm nhấn đẹp. Kong không ăn thịt người, từ đầu phim đến cuối phim Kong không hề ăn thịt người, các bạn không thấy sao, Kong chỉ ăn “thực vật” , những cái xương người kia chăc cũng giống như Ann nhưng họ quá khiếp sợ để không hiểu được nổi lòng của Kong và chết trong sợ hãi. Còn vị đạo diễn kia, ông muốn khám phá cái mới, muốn đạt được danh vọng nhưng ngay từ đầu ông không hề có ý định bắt Kong đem về NY. Đến khi máy quay của ông ta bị bể nát thì cái ý định bắt Kong mới hình thành… Chẳng phải lúc trở về, trong nhà hát nhân vật của Adrien Brody đã nói :”Danh vọng đã làm cho ông ta đi ngược lại với những gì mình tin tưởng” đó sao? 17 người đã chết kia, có thể bạn không cần để ý xem họ là ai, có thể bạn cho rằng họ chết thế là xong bổn phận, nhưng cái chết của họ được nhắc trong nhà hát khi trưng bày Kong là một minh chứng cho bản chất của cái xã hội lúc ấy… Họ chết cho cái gì, và tại sao…? Chuyện người thủy thủ da đen và thằng bé cũng gần như chuyện của Kong và Ann, người thủy thủ ấy đã cứu sống thằng bé thì không bao giờ ông lại để thằng bé chết, ông luôn bảo vệ nó cũng giồng như Kong luôn bảo vệ Ann. Kong và người thủy thủ da đen đó giống nhau, cái chất người của Kong được so sánh như vậy đó.
Từ cảnh Kong và Ann ngắm hòang hôn trên đảo tui đã khóc, khóc suốt cho đến lúc gần hết phim. Có lẽ tui quá nhạy cảm chăng?! Tui không quan tâm đến những cái xạo trong phim : khủng long chạy, côn trùng dưới vực… mà cái tui nhìn thấy luôn là tình yêu thương. Tình yêu của Ann và nhân vật của Adrien Brody (tại không nhớ tên), tình thương của người thủy thủ da đen và cậu bé, tình thương của Kong và Ann,… KHi ở đảo, Kong đã bảo vệ Ann bất chấp tất cả, nhưng khi về NY, Ann không bào vệ được Kong, Ann bất lực vì chính Ann cũng biết rằng Kong không thể sống sót ở NY, đây không phải là nơi của nó nhưng… tui cảm thấy buồn. Cảnh cuối phim, 2 phóng viên đứng bên cạnh xác Kong, một người hỏi ” sao nó lại leo lến đó làm gì nhỉ”, người kia trả lời “nó là thú, nó có hiểu gì đâu” nghe mà đau lòng. Đúng, Kong chỉ là một con thú, nó có hiểu gì đâu, nó không hiểu tại sao Ann tốt và yêu thương nó lại bỏ nó để rời hòn đảo, nó không hiểu tại sao nó lại bị đưa đến đây, nó cũng không hiểu sao mọi người lại bắn nó khi nó muốn cùng Ann ngắm bình minh,… nó có hiểu gì đâu chứ… Nó chỉ muốn có một người bạn, vậy thôi mà…
Ngồi type những dòng này mà tui còn thấy xúc động. Nhân vật mà tôi yêu thích nhất năm nay chính là Kong…
Có thể bài viết này không hài lòng một số trong các bạn nhưng tui chỉ muốn nói một chút cảm nhận về bộ phim thôi. Ờ đây tui không bàn về kỹ xảo, về những góc máy, về cách dàn dựng mà tui chỉ cảm nhận về nội dung thôi. Đôi lời mạn đàm…
2003-2023