Hệ thống phân loại phim có còn có ích?

"Con năn nỉ mà mẹ . Tại sao con lại không đi xem được ? Bạn của con đều đi xem cả . Và phim này được phân loại là PG-13 mà mẹ ! "

Có bao nhiêu cha mẹ đã phải chịu cảnh con mình cho rằng 1 phim nào đó chúng có thế xem được chỉ dựa vào điểm phân loại phim của phim đó ?

Sự thật mà nói, không phải hệ thống phân loại phim bao giờ cũng có ích cho 1 số cha mẹ, những ai không hề muốn con mình bị tiêm nhiễm những thói hư tật xấu từ các hình ảnh trên màn hình .

Hệ thống phân loại phim đã được thành lập gần 40 năm . Nó được tạo thành vào năm 1968 bởi Hội Liên Hiệp Phim Hoa Kỳ ( the Motion Picture Association of America -MPAA) , chỉ với một mục đích chính là giúp cho các đấng cha mẹ quyết định được phim nào họ có thể cho phép con cái mình xem được .

MPAA thường thuê những người trưởng thành – danh tính cúa họ đều được bảo mật với công chúng và các hãng phim – chính những người này sẽ phân loại phim ra thành các loại như : G , PG, PG-13, R dựa vào số tuổi của khán giả . ( Mã NC-17 được thay thế cho mã "X" xưa kia để chỉ định 1 phim chỉ dành cho khán giả đã trưởng thành, mã này lại rất ít khi được dùng tới )

MPAA cũng rất ít khi giải thích về cách phân loại phim của họ . Ví dụ như gần đây, họ phân loại phim khoa học giả tưởng Alien Vs. Predator là PG-13 dựa theo các khía cạnh : bạo lực, ngôn ngữ, cảnh rùng rợn , máu me"

Đa số các đấng phụ huynh cho rằng hệ thống phân loại này rất có ích khi họ muốn biết 1 phim nào đó có thích hợp cho lứa tuổi con cái của họ hay không . Theo trang web của MPAA thì 1 cuộc khảo sát gần đây cho biết 70% phụ huynh có con ở dưới 13 tuổi cho rằng hệ thống này rất có ích .

Nhưng các đấng phụ huynh ấy lại không nhận ra rằng hệ thống này hiện hay đã dần dần thay đổi cách phân loại phim . Theo thống kê, hện nay hệ thống này khá thoải mái và cho rằng những hình ảnh không tốt đã được tăng cấp lên . Vì hiện nay đa số phim ảnh có nhiều hình ảnh bạo lực, tình dục hơn là phim ảnh cách nay 1 thập niên .

Trong 1 bài báo của USA Today, có đưa 1 ví dụ là phim "Forrest Gump" , 1 phim được phát hành từ năm 1994 lại có ít cảnh tình dục và bạo lực hơn phim "Minority Report" phát hành vào năm 2002 trong khi 2 phim này đều được xếp vào loại PG-13 .

Tác giả Thompson của tờ báo USA Today nói rằng : "Nếu câu hỏi 'PG có nghĩa là gì ?' được đặt ra cho 1 phụ huynh nào đó luôn nghĩ rằng nó xưa nay có 1 ý nghĩa thì có lẽ phụ huynh đó nên cần phái xem lại vì hiện thực hiện tại khác xa so với 10 năm trước " .

Hiện tượng hệ thống phân loại phim được thả lỏng hên trước xuất hiện cùng 1 thời gian với thời gian khi các nhà làm phim bị vấn đề kinh tế gây áp lực . Edward Veith, một chuyên gia xã hội cho rằng , "Sự thật là vấn đề kinh tế đã khiến cho Hollywood làm ít phim phân loại R hơn trước để họ có thể kéo thêm nhiều thành phần khán giả . Do đó, chính các nhà làm phim đã khiến cho hệ thống này lơi lỏng hơn trước " . Veith còn cho rằng đây không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà là sự thông đồng giữa hội đồng phân loại phim và các hãng phim . Hội phân loại phim cố tình làm thế để các hãng phim thâu lợi nhiều hơn .

Cũng theo tờ báo USA Today, nhà phê bình phim Michael Medved kết tội các hãng phim lớn đã " lạm dụng quyền hành của mình với chính hệ thống phê bình phim của họ " . Ông cho rằng thể loại PG-13 như là 1 con ngựa gỗ thành Troy, nhìn bề ngoài tốt đẹp thế nhưng bên trong lại hoàn toàn khác .

Ngay cả các nhà làm phim đôi khi cũng rất mơ hồ về hệ thống này . "Ngày xưa thì chỉ 1 câu chửi tục được phép cho vào 1 phim PG-13, nhưng dần lại tăng lên 2 rồi 3 rồi nhiều nữa, miễn sao những câu chửi đó không có ý tình dục " . Nhà làm phim Tom Sherak phát biểu . Ông nói thêm " Những cảnh tình dục trắng trợn ngày xưa chỉ được có trong những phim phân loại X hoặc NC-17 thì nay lại được chiếu thoải mái trong 1 phim loại R . Hệ thống luôn thay đổi và tuỳ thuộc vào phim . "

Các nhà phê bình cho rằng MPAA nên có những đòi hỏi khắc khe, rõ rằng và tỉ mỉ hơn về cách phân loại phim . Và họ cũng cho rằng MPAA nên tạo ra 1 hệ thống phân loại tất cả mọi lãnh vực giái trí, truyền thông như điện ảnh, truyền hình, băng ảnh phim, DVD, sách và trò chơi điện tử .

Nhà phê bình phim Steven Greydanus của trang web Decent Films cho rằng : "Các vị phụ huynh không nên hoàn toàn tin tưởng vào hệ thống phân loại phim của MPAA mà nên giám sát con mình bất kể đó là phim ở phân loại nào . "

Bạo lực, tình dục đã tăng 1 cách rõ rệt trong các phim từ năm 1992 tới nay . Theo thống kê thì các cảnh bạo lực tăng lên ở các phim phân loại PG và PG-13 . Tình dục thì tăng ở các phim phân loại PG-13 và R . Các nhà nghiên cức cho rằng việc tăng cấp này là theo kinh nghiệm hiện nay chứ không dựa vào tất cả các phim ở tất cả thời đại .

Hệ thống phân loại phim cúa MPAA không đặt ra các tiêu chuẩn để phân loại phim 1 cách rõ rằng . Các mã chữ phân loại phim chỉ dựa vào tuổi của khán giả rồi tăng cấp chứ không hề đặt ra 1 tiêu chuẩn đích thực nào . Theo nghiên cứu thì các hình ảnh mang tính bạo lực được lới lỏng trong phim hơn là các hình ảnh mang tính tình dục .

Theo tài liệu thì MPAA không hề cho rằng hình ảnh hút thuốc được xem là 1 hình ảnh xấu để được xếp vào các lý do phân loại phim . MPAA cho rằng rượu bia và thuốc phiện mới đáng được đặt ra là những lý do phân loại phim. Trong khi 93% số phim ấy lại có các cảnh hút thuốc, rựợu bia và dùng thuốc phiện .

Nhà nghiên cứu Thompson cho rằng "Cha mẹ nên có ý thức về những phim tuy phân loại nhưng những gì trong phim lại khác xa . Phân loại phim mà chỉ dựa theo tuổi thì không thể cung cấp cho phụ huynh những thông tin tốt hoàn toàn . Tuy hệ thống phân loại phim của MPAA cung cấp thể loại dựa theo nội dung phim, nhưng họ lại không giúp chúng ta nhận diện rõ ràng tất cả chi tiết nhỏ nhặt ở trong nội dung ấy . "

Chú thích phân loại phim :

G : Phim dành cho mọi lứa tuổi

PG
: Phim dành cho mọi lứa tuổi nhưng có vài cảnh không hợp với trẻ em

PG-13: Phim có vài phân cảnh không thích hợp với trẻ em dưới 13 tuổi

R
: Dưới 17 tuổi phải có cha mẹ, phụ huynh đi theo .

NC-17
: Phim dành cho 18 tuổi trớ lên .

Theo Agape Press .


Posted

in

by

Comments

5 responses to “Hệ thống phân loại phim có còn có ích?”

  1. docoi Avatar
    docoi

    Tui thấy phân loại này là rất tổt. Ở chỗ mình, phim đc phân loại khá rõ ràng, muốn mua vé vào rạp xem phim trên 16 tuổi thì phải có chứng minh tuổi, giống như là chứng minh thư ở VN đó. Còn phim trên 12, thì trẻ em cũng phải có chứng minh, thẻ học sinh. Nói chung ở đây, ng nào cũng có thẻ, tuỳ theo từng loại tuổi, kô phải trẻ em nào cũng đi xem đc.

    Còn ở Vn chưa có phân loại về phim, có những phim thuộc loại kinh dị, nhưng lại chiếu vào lúc 8h tối cho tất cả mọi người cùng xem, cả trẻ em. Trong khi những phim đó cấm trẻ em dưới 12 tuổi. Rồi kô thì nhà mình lại cắt phim lung tung, làm hỏng cả bộ phim, điển hình như Matrix chẳng hạn.

    Nói vậy nhưng đúng là giáo dục là quan trọng nhất, vì cac bậc phụ huynh ko giáo dục cho con em về những vấn đề sinh lý, họ cứ nghĩ đó là những điều cấm kỵ, nói ra nguợng mồm. Thế nên mới có nhiều chuyện tò mò linh tinh…. những vấn đề này cũng khó giải quyết đc vì nó là cả 1 vấn đề nhận thức, xã hội ngày cãng cởi mở và hội nhập, thì nhận thức của con nguời cũng thay đổi dấn thôi.

  2. omo Avatar
    omo

    đúng là cách giáo dục là quan trọng nhất , nhưng có được mấy bậc phụ huynh hiểu được rằng cần giáo dục cho con em mình những vấn đề sinh lý cơ bản của con người khi chúng cần biết …..

  3. ech_op Avatar
    ech_op

    Thật sự tôi nghĩ là tuy phân loại như vậy mà nếu có một người nào đó over 18 mua vé cũng có thể dắt một đứa nhóc khoảng 15, 16 vào xem rated R. Mục Đích của cá rạp chiếu phim là bán càng nhiểu vé càng tốt nên …

    Không nên đổ trách nhiệm lên đầu các nhà rated phim như thế. Cách giáo dục của gia đình và nhà trường là quan trọng nhất. Một đứa trẻ thậm chí có thể online và load những gì chúng muốn. Chúng đâu cần chờ đến đủ 18 để coi rated R một khi chúng nhận thức được cái nào đúng, cái nào sai.

Leave a Reply