Không biết tại sao tôi lại rất thích những bộ film nói về đồng bằng Nam Bộ như Đầt phương Nam, Con nhà nghèo, Anh Thơm râu rồng nhưng bộ film mà tôi ấn tượng nhất là bộ film truyền hình Đất phương Nam do TFS sản xuất, chuyển thể từ tập truyện Đất rừng phương Nam của Đoàn Giỏi.
Tôi thích Đầt phương Nam trước hết là vì phong cảnh của nó. Thể hiện một Nam Bộ thật mộc mạc và chân chất, những người dân hiền lành tốt bụng, những trò chơi dân dã, những buổi chăn trâu đầy ắp tiếng cười. Có lẽ vì tôi đã từng được hoà mình vào những trò chơi đó hồi còn nhỏ nên khi xem Đất phương Nam, tôi lại thấy một cái gì đó thật thân thuộc và gần gũi (quê tôi ở ven thành phố, có những cánh đồng cò bay thẳng cánh cùng những trò chơi rất bình dân như năm mười, keng, bắt ốc, câu cá ) . Film thể hiện phong cách của người Nam Bộ cũng rất đạt, từ phục trang đến lời ăn tiếng nói.
Về nhân vật thì tôi không xác định rõ mình thích nhân vật nào nhất. Tôi thích cậu bé An dễ thương, khờ khạo nhưng tốt bụng; thằng Cò lém lỉnh, tinh tướng và cả những đứa trẻ chăn trâu trong film nữa. Tôi cũng thích bà Năm Ù ăn nói lớn tiếng nhưng lại rất nhiệt tình với cách mạng, ông Ba Ngù lúc nào cũng say xỉn nhưng những lời nói của ông thì không say chút nào. Và còn ông Năm bắt rắn điềm tĩnh, thầy giáo Bảy thương người, kêu gọi lòng yêu nước của nhân dân qua những vở tuồng cổ
Cuối cùng là tôi thích nhạc của bộ film này. Nhắn ai đi về, miền đất phương Nam Trời xanh mây trắng, soi dòng Cửu Long Giang , nghe thật ngọt ngào, sâu lắng. Những bài hát với những âm điệu nhẹ nhàng truyền cảm, ca từ mộc mạc lại rất hợp với những bộ film như Đất phương Nam Âm điệu có hơi giống những làn điệu dân ca mà tôi lại thích dân ca Việt Nam nhất là dân ca Nam Bộ nên đây cũng có lẽ là một lý do mà tôi thích nhạc của film.
Tuy bộ film dài nhưng nó không làm tôi chán mà lại càng thích coi hơn nữa. Tôi muốn coi lại hoài những cảnh vật, con người Nam Bộ cũng như học hỏi thêm những phong tục tập quán của những vùng đất mà tôi ít có dịp ghé qua nhất là vùng đất Sóc Trăng Cà Mau gắn liền với câu nói: Muỗi kêu như sáo thổi, đỉa lội như bánh canh (chắc bây giờ thì không có nhiều muỗi và đỉa như xưa ) vì tôi chỉ biết đến nó qua những lời kể của mẹ tôi.
FF hông bít bùn, FF lun lun
mèo con
2003-2023