KỶ NIỆM TÌNH YÊU

  • This topic is empty.
  • Creator
    Topic
  • #36032
    tulip
    Participant

      Én báo tin vui sẽ đến sau mùa Noel. Cây lá đâm chồi nảy lộc, năm hết Tết đến, chuyện tình duyên cũng sẽ rộn ràng khi tuổi mới sang trang…

      Đây sẽ là thread viết về những kỷ niệm vui nuồn trong chuyện tình yêu (thực tế hay mơ mộng cũng ok tuốt). Nó sẽ dạt dào cảm xúc và các boomer sẽ chia sẻ cùng nhau…

      Nào! Ta cùng khai bút…

    Viewing 46 reply threads
    • Author
      Replies
      • #51756
        tulip
        Participant

          Người ta nói “bồ cũ không rủ cũng tới’, ta chỉ tủm tỉm cười khi mọi người tròn xoe mắt nhìn Người tới rủ ta đi chơi. Người đã có bạn gái rồi, một cô bé dễ thương, dịu dàng và ngoan hiền lắm. Ta bảo phải để cô bé ở nhà mỗi khi có ta đi cùng. Ừ, cái tính ương ngạnh như ta làm sao thích hợp với túyp người gia trưởng của Người?

          Ta rất tỉnh táo lúc chia tay! Đến bây giờ vẫn cho cái quyết định ngày xưa là đúng! Một kết thúc có hậu theo hướng khác cho câu chuyện tình lãng mạn tuổi đôi mươi. Tất cả kỷ niệm được cất giữ thật kín và cẩn thận trong một ngăn bí mật của con tim này.

          Ta nhớ chiếc xe cuộc mà Người thường đi ngày ấy! Nhớ cái siết tay và lời chúc chiến thắng mỗi khi ta bắt đầu một trận đấu bóng chuyền. Nhớ ngày ấy, hai chúng ta cùng là những người chiến thắng: Người một chiếc cúp nam, ta một chiếc cúp nữ. Giận hờn nhau trút hết vào những cú đập banh.

          Ta nhớ những câu bông đùa mồm mép, nhớ những con đường hai đứa cùng đạp xe vòng vo mãi không muốn về. Kỷ niệm ngày xưa chỉ là những cái siết tay, những ánh mắt nhìn trộm và nụ cười tinh nghịch…

          Kỷ niệm vui nhất là cái đêm mà người chở ta trên chiếc xe cuộc rong ruổi quanh hồ con rùa, ta đã không ngủ đựơc, không phải vì những câu ngập ngừng ngỏ ý của Người mà vì một bên mông ê ẩm không hề dám kêu la… Đáng giận nhất là buổi chiều cận hè mưa thật lớn, uổng công ta đã hí hửng đội mưa đến chỗ hẹn đúng giờ và chờ đợi, để cả tuần sau bị cảm nhưng lại nhận được câu hỏi thật vô tư ‘sao lại dầm mưa? Mai mốt hết mưa rồi hãy đi…”

          Ngày xưa ấy cũng hai năm rồi còn gì? Một câu chuyện nhẹ nhàng mà đôi khi ta chỉ cho là cảm xúc, nhưng những kỷ niệm nhỏ nhoi đó cứ đẹp mãi, đẹp mãi trong tâm trí của ta. Nó không ồn ào, không gượng ép, nó vô tư và tự nhiên với những cảm xúc mới mẻ chân thật.

          Ai ai cũng bảo trông ta trẻ lắm, chưa bằng cái tuổi của thật mình. Đôi khi ta lém lỉnh, có người hỏi đã được 20 tuổi chưa? Vậy mà Người cứ giục “già lắm rồi, lo kiếm chồng đi, không là ế đó” Rồi lại tư vấn thêm”phải tìm hiểu đi là vừa, còn phải trừ hao khoảng thời gian gãy gánh, còn tuổi xuân để mà tìm đối tượng mới”

          Ta đã già đi nhiều lắm, nhưng ta biết tuổi đời ta còn rất trẻ, không nói chắc nhiều người cũng cho là ta trẻ hơn tuổi thật. Chả bù với Người, lên cân mà nhìn phong trần lắm. Ngày xưa tóc bạc ít (do di truyền hay “máu xấu” ta không biết nữa), nay tóc bạc rất nhiều. Cho 15 cây kem chưa chắc đã nhổ sạch đựơc (cứ 5 sợi tóc bạc được một cây kem).

          Cầu Chúa sẽ ban cho Người mộït gia đình tương lai thật đầm ấm và hạnh phúc.

          Chúc Người một Giáng Sinh an lành, vui vẻ với gia đình và bạn gái…

          Cầu mong cho Chúa sớm cho ta gặp được nửa kia thật

          sự của mình…

          Chúc những người như ta luôn vui vẻ gặp nhiều điều hạnh phúc trong năm mới.

        • #51757
          faye
          Participant

            hoa tulip là hoa đẹp, luôn vươn lên từ cuộc sống . Tuy không đẹp rực rỡ như hoa hồng, không khoe hương như hoa huệ . Tulip mau tàn, nhưng cũng mau mọc, đó chính là lý do tại sao em thích tulip, chắc chị cũng thế, vì nó cho mình biết, cuộc đời có nhiều điều không như ý muốn, nhưng quan trọng là mình biết tìm cách sống tiếp cuộc đời của mình với sắc màu riêng của chính mình .

            Cái cũ không đi thì sao cái mới tới được , chị hỉ

          • #51758
            thuy_linh
            Participant

              em cũng thích tulip nhưng ko phải là bông hoa mà là cái nụ, lúc là hoa , nở tèm lem thì hết đẹp gòi.Cũng giống tình cảm con người thui.

            • #51759
              Bros
              Participant

                Love is blue …

              • #51760
                mickey
                Participant

                  Bắt gặp quả tang rồi nha, còn chối nữa không

                • #51761
                  ttkbzoo2002
                  Participant

                    Violet Love – mạnh mẽ, chung thủy nhưng tràn đầy nỗi niềm mù quáng! Đợi đấy, Bzoo cũng sẽ đóng góp 1 bài

                  • #51762
                    ndthanh
                    Participant

                      Ex-love, người yêu cũ…từ đó đối với tôi giờ sao vẫn xa lạ và mới mẻ quá. Xa lạ và mới mẻ vì bây giờ tôi vẫn cảm thấy mình chưa thể chấp nhận được sự thật rằng mình đã mất đi phần quý nhất của cuộc đời mình. Người ấy giờ cũng đã có một người khác, nghe đâu người mới ấy rất đẹp và tốt nữa…

                      Có lẽ đã lâu rồi tôi và người ấy ko nói chuyện cùng nhau. Giờ tất cả của người ấy đối với tôi như một cái gì đó xa vời vợi chẳng thể nào với tới. Ngày tôi nhận đựơc lá thư và biết rằng người ta đã có người mới … sững sờ, trống rỗng và gần như ko còn tin vào mắt của mình, tôi lặng người ngồi nghe trong tim mình từng tiếng vỡ tan.

                      Tôi biết cuộc chia tay này sẽ rất tốt, rất tốt cho người tôi yêu nhưng sao vẫn cứ thấy tim mình nhói lên mỗi khi nhớ về những kỉ niệm ngày trứơc, mặc dù những kỉ niệm ấy giờ đây đã quá xa xôi…

                      Kỉ niệm ngày xưa là những chiều cùng nhau ra bờ sông ngắm mặt trời lặn, những buổi học thêm, những chủ nhật cuối tuần tôi cùng người đi ăn sáng…Lúc ấy tôi nghĩ mình là người hạnh phúc nhất và tôi cũng tin rằng người ấy cũng thế. Vậy mà giờ đây…

                      Đã hết rồi những ngày cùng nhau trò chuyện, đã hết rồi ánh mắt nhìn nhau khi người hát một bài tình ca, hết rồi những cái nắm tay nhau khi vô tình chạm phải…

                      Nhớ hoài và nhớ mãi những lúc người ta giận. Những câu giận lẫy rất dễ thương để biết rằng mình vẫn còn quan trọng và người ta cũng yêu mình đến dường nào. Những con đường ngày nào, quán nước ngày nào, từng nơi từng chỗ 2 đứa đã đi qua giờ chỉ còn là kỉ niệm.

                      “Thời gian qua đi với những khổ đau và mất mát nhưng anh vẫn thấy mình chưa chín chắn, chưa trưởng thành và nhất là anh chưa thể chấp nhận được sự thật rằng anh không bao giờ có em thêm một lần nữa. Anh chỉ có một ước muốn duy nhất “Hạnh phúc luôn mỉm cười với em, cho dù em hạnh phúc với một người khác”.

                    • #51763
                      nbtsa
                      Participant

                        Cảm thấy thật hạnh phúc khi tìm được người mình yêu và yêu mình. Nhưng thật đáng buồn là khi tìm được rồi cũng là lúc phải chịu cảnh chia xa. Các bạn nam ơi, đôi lúc hãy nhìn sang bên cạnh mình, vì đời luôn có câu “Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt”. Đừng để sau đấy lại phải hối hận như tui, chỉ vì cảm thấy đã phí quá nhiều thời gian!

                        Story of my life.

                        I don’t know how it started and how we did it but its one of the most wonderful things in my life: I fell in love with my best friend.

                        He came into my life and has always stayed there as a friend.He was the one who knows how to make me cry and laugh .He was the one I could share my joy and my sorrows.We went to school together .We had breakfast together.We went to the concert together.I felt great happiness in doing everything with him. We shared interest and hope and dreams and everything.I told him about the boys I liked and the guys liked me.He listened and gave advice. He told me about the girl he was attracted in and I helped to find out her number for him.

                        But sometimes I really wondered whether this boy could read my thoughts. I wondered whether he could felt my jealousy when he made me his match-maker.I wonder if he could felt something wrong when I asked him whether I should like this boy or that? All the time ,we seemed to played a game.How could he ignore it when I was such disappointed knowing that there was another girl he could confide in.Did he know I cried all the way home whenver I got angry with him about silly reasons?Did he know that deep inside I was waiting for SOME thing more?Did he know I expected more than friendship all the time? Maybe he knew it or maybe…he was too innocent to understand his complicated girl friend.

                        But when I had almost no hope in our relationship-wonder happened.It could be said that I could wait no more and started everything.I was so confused . I hated him when it was me who had to open first.Anyway,I don’t regret. If someone could turn back time and I had to do that again and again….I would be willing to.

                        And we began a new relationship”love-friendship”.I was so embarrassed on our first”date”.We had gone out together for more than 6 years and I didn’t know how to express my feelings and his strange behaviour on that night in the cinema.I seemed to sit next to a familiar -stranger boy.But I did enjoy the film.And everything just went on as it was already arranged in the most unpredictable way for us and everyone .Even my mother,who at the very beginning stated out to me that he was the one I really thought of,was surprised at what was going on in front of her eyes.Anyway, it was such a NICE surprise,at least ,to me!

                        We had about a month together and parted for he had to go tsudy abroad. I cried a lot on the day I had to say goodbye to my best friend and also my boyfriend.Our love was soon challenged by distance and absence.I waited and waited .Sometimes I was confident in our love but there were times everything seemed so difficult.Letters of love and blame were sent and received. My tears fell uncontrollably,when I felt lonely and even when I was happy.

                        And he was back after a year.Happiness ,joy,laugh……we were together again,happier than ever.Our love grew through days of waiting.Absence did make the heart grow fonder.

                        Once again he went away.Once again he left me alone.Once again he made me cry.Once again he set a deep impression on me.Once again my days of waiting began.Once again I hope for another reunion.Everything got the same and even worse than last year for now I love him more and more and I can feel his love for me also grows.

                        ……………………………..

                        Can you give my story an end,dear?

                        Câu chuyện đã có kết thúc của nó, nhưng nó chỉ dành cho tác giả của câu chuyện thôi! Hehe!

                      • #51764
                        nhim
                        Participant

                          tôi rủ nàng chơi cờ caro, hai đứa chẳng ai muốn chơi cả chỉ toàn nhìn nhau… tôi viết lên giấy: ” Q ơi, Q đẹp lắm”… nàng cười thẹn thùng và viết lại: T “xấu” lắm… vậy mà vẫn có người yêu…. “ai?” thì Q biết rồi đó….. mk, 3 năm rồi còn gì…..

                        • #51765
                          hoangtubongdem
                          Participant

                            Thật sự tình yêu là một điều thiêng lliêng và cao cả nhất…nhưng thật sự là người trong cuộc có dám đối diện với nó hay không…..Tình yêu tuổi trẻ là tình yêu đẹp nhất đầy lãng mạn và thơ mộng nhất…Chúng ta chỉ nghĩ đến khía cạnh tốt đẹp nhất nhưng ko nghĩ đến mặt còn lại của nó….

                            Người ta nói “Mối tình đầu là mối tình đẹp nhất nhưng mối tình cuối mới là mối tình bền vững”

                            Nhưng thông thường khi là bạn chuyển thành tình yêu thì nếu mà kết thúc thì cả hai sẽ gặp nhiều bối rối….

                            “Ai đã từng khóc vì yêu xin hãy yêu nhau thật nhiều…Những ai được chết trong tình yêu ….xin hãy sống trong tình yêu….”

                            Vẫn biết yêu là đau khổ nhưng tại sao cả nhân loại lại khổ đau vì tình…

                            Đệ cũng đã từng trải qua một mối tình nhưng thật ân hận tại sao mình không dám nắm giữ nó…giờ thì đã xa rồi người đó đã đi thật xa…..không bao giờ trở lại nữa….HY vọng rằng mọi người khi yêu hay thích một ai đó hãy can đảm mà đối diện sự thật hãy dũng cảm để mà nói lên nỗi lòng của mình…Chúc mọi người hạnh phúc…

                            Bài này đệ muốn nhắn gởi đến một người mong người đó hiểu và thông cảm cho đệ…dù người đó đang ở đâu đi chăng nữa mong rằng hãy đọc những dòng chữ này và hiểu cho đệ….Bây giờ dù đang tay trong tay với người khác nhưng lúc nào đệ cũng ăn năn và hối hận khi nghĩ đến chuyện xưa….

                          • #51766
                            diquan
                            Participant

                              Tôi đang ngồi lặng lẽ trong một góc phòng thể dục thì “binh” 1 cái, 1 trái bóng rổ to đùng từ trên trời bay vô trán tôi. Cả ngàn ông sao xuất hiện vòng vòng trước mắt, nhưng tôi cũng lờ mờ thấy có 1 cái bóng chạy tới trước mặt. Có giọng nói vang lên, tôi không biết giọng nói đó êm ái ra sao mà chỉ biết nó làm tôi lùng bùng 2 lỗ tai. Bàng hoàng, giận dữ, tôi chỉ buông một tiếng “Ôi”, trợn mắt nhìn vào cái bóng, vẫn là cái bóng vì mấy ông sao vẫn chưa tan biến, rồi đi thẳng một mạch ra khỏi phòng thể dục.

                              Cái bóng lần thứ 2 bất ngờ chặn tôi trước cổng trường. Bây giờ không còn là cái bóng mà là anh chàng Bí thư lớp kế bên, một cầu thủ bóng rổ khá nổi tiếng của trường. Tôi đã quên mất chuyện hôm qua trong giờ thể dục, và cũng không biết thủ phạm là ai, bây giờ thủ phạm đã ra đầu thú thì tôi càng không biết phải làm gì với anh ta. Tôi chỉ nói gọn 1 câu “May là hôm qua tôi không đeo kính đấy”, rồi dắt xe đi thẳng một mạch.

                              Lần thứ 3 anh chàng Bí thư chặn tôi ngay cantin anh ta nhìn tôi, cười cười nói “Trong bạn có cả mặt trăng và mặt trời à”….

                              Bắt đầu từ 3 lần chạm trán ngoài ý, cái bóng và tôi thành đôi bạn thân. Chúng tôi không thường gặp mặt, chỉ đôi khi tình cờ chạm mặt tại bãi gửi xe, trong phòng vi tính hoặc phòng thể dục. Điện thoại cũng cũng rất ít, đôi khi chỉ gọi điện hỏi nhau về bài tập, bài kiểm tra. Nhưng chúng tôi vẫn thân thiết. Không chuyện gì xảy ra với cái bóng mà tôi không biết, không chuyện gì mà tôi không tâm sự với cái bóng. Chúng tôi chỉ viết giấy cho nhau.

                              Lúc đó chúng tôi mới 18, còn nhiều tham vọng và hoài bão cho tương lai sự nghiệp. Tôi và cái bóng vẫn chưa muốn vội vàng yêu, mối tình đầu tuy không chính thức bắt đầu, nhưng đó vẫn là mối tình đầu của chúng tôi. Bây giờ chúng tôi không còn viết giấy, không còn gọi điện, cũng chẳng có dịp tình cờ nào chạm mặt nhau. Chúng tôi xa nhau, bị mất liên lạc của nhau. Nhưng tôi tin rằng trong tim vẫn có nhau. Như cái bóng đã nói :”Mỗi ngày đều có mặt trời và mặt trăng, thì dù ngày hay đêm, bạn vẫn trong tầm nhìn của tôi. Tim tôi luôn hướng về bạn”.

                            • #51767
                              Bros
                              Participant

                                Bắt gặp quả tang rồi nha, còn chối nữa không

                                —> dzụ gì dzậy ??? reply sau Bros mà tự nhiên thét lên kì dzậy ? hỉu lầm nghen …

                                LOVE is BLUE —> Bros ko thích màu xanh dương ko chỉ đơn thuần vì Bros ghét màu xanh mà còn vì 1 lí do khác là vì blue = buồn bã, thê thảm

                                … hết thắc mắc nha hehehe

                              • #51768
                                nopecare
                                Participant

                                  choài ơi, sao mà mấy bum bít yêu sung sướng quá, từ nhỏ tới giờ tui chưa biết yêu là cái gì hết, chỉ biết là có thích người ta nhưng người ta quăng nguyên 1 cục lơ to pà cố lại cho tui, còn có những người tui chỉ xem như bạn bè mà cố cho tui biết rằng người đó có thích tôi, tui lảng tránh thì lâu lâu msm or phone một cú hỏi thăm và đầy nhóc lời trách móc, phải chi người đó là người tôi cũng thích lại thì chắc đó là tình yêu rồi.

                                  Đôi lúc lóc cóc leng keng lủi thủi một mình thấy buồn thúi ruột luôn, nhìn người ta pick up nhau chạy trước mặt và xung quanh thấy nóng máu luôn, chợt tự nhủ với lòng là không biết có bao nhiêu trong số đó là tình yêu thật sự hay chỉ là một phong trào của cuộc sống, đôi khi ngồi uống vài que nhẩm vài lít với mấy thằng bạn thân nghe tụi nó than thở mà thấy oải chè đậu, yêu là cái khỉ khô gì vậy trời, cuời đó rồi lại nhăn đó, thiệt là chẳng biết đâu mà mò, Phải chi có thật truyền thuyết về thần Cupid thì tui sẽ quỳ xuống mà năn nỉ thần Cupid làm ơn lấy cung tên bắn lòi con mắt con vợ của con ra cho she thấy con dùm 1 cái, con cứ tà lưa kiểu này sao mệt quá, ạc ạc ạc…… tự nhiên cảm thấy thoải mái quá, nếu không yêu được thì đành cứ kiểu lãng nhách thế này vậy, còn nếu để chết mà được yêu thì thằng này cũng mong muốn lắm. sao thoải mái quá vậy nè.

                                • #51769
                                  senhong
                                  Participant

                                    Lần đầu tiên senhong vao MB viết bài, lại là viết về TY nữa chứ. Choáng!!!

                                    Mấy bạn viết hay wá chừng chừng…ko bít chuyện của senhong….

                                    Hai đứa là bạn thân với nhau từ lúc còn bé tí ti.Nhớ một lần ta bị té, chân bị đau kinh khủng, ko thể nào đi học được. Hắn chở ta đi học và…còn cõng ta vào tận lớp học. Làm cho tui bạn chọc ta wá trời trời( mặc dù lúc đó mới học lớp 5). Hôm sau nhất định ta ko cho hắn cõng nữa, tự mình đi vào lớp( nghĩ lại tới giờ vẫn còn cảm giác đau nhói mỗi khi nhấc chân). Hai đứa còn trốn nhà đi leo rào wa trường học gần đó dể bẻ phượng nữa chứ. Ta thì thích xếp bướm, còn hắn ta lại muốn ăn nhuỵ phượng, thế là cãi nhau ỏm tỏi. Hắn chẳng chịu nhường ta trong bất cứ 1 cuộc cãi tay đôi nào. Lúc đó ta tức ơi là tức.Và….

                                    Đôi khi bạn bè cũng chọc vu vơ, nhưng cả hai cứ xem như ko. Và thỉnh thoảng cũng tự hỏi nhau là tụi mình thân nhau như vậy ….rùi lỡ lúc nào đó có fall in love ko?Xong, 2 đứa lại phá lên cười…và luôn xem đó là một chuyện ko tưởng.

                                    Thế mà… hắn ta nỡ lòng nào ngỏ lời với ta chứ. Ta nhớ như in đó là vào năm I, ta có cảm giác hắn hay nhìn ta, một cái nhìn là lạ…Và ta nghe ban bè xung quanh nói bóng gió chút gì đó. Nhưng ta cứ tưởng đó là những lời chòng ghẹo, ta bỏ ngoài tai.Thế mà….Bây giờ ta giận hắn kinh khủng, 1 tháng nay ta ko thèm gặp hắn, ko liên lạc với hắn. Hy vọng hắn sẽ “bình tâm” suy nghĩ thật kỹ…ta phải làm gì đây???

                                  • #51770
                                    mikeymyer
                                    Participant

                                      Lãng mạn quá..Chúng tôi là hai đứa bạn rất thân, thân lắm. Bây giờ chúng tôi yêu nhau..

                                    • #51771
                                      little_kid
                                      Participant

                                        bọ ơi… ghê wé nhe :P

                                      • #51772
                                        Bros
                                        Participant

                                          hì hì … mèo mập cũng sến ra phết hehe

                                        • #51773
                                          diquan
                                          Participant

                                            Anh bạn tôi, xin được gọi là chàng lãng tử, tôi không biết phải gọi anh bạn ấy bằng từ ngữ gì ngoài 2 từ này. Rất có thể cuộc sống của lãng tử, trong con mắt của nhiều người gọi đó là kiểu sống chơi bời. Tôi lại không cảm thấy như vậy, tôi gọi đó là tự do, bạn tôi là người của tự do. Thế rồi, chàng lãng tử đã gặp 1 người con gái, người con gái này có một sức ảnh hưởng vô hình trói chặt con tim lãng đãng của lãng tử. Lãng tử tình nguyện từ bỏ tự do để được cô gái ấy chấp nhận. Thời gian bên nhau của 2 người họ rất vui vẻ, dù đi đến nơi nào của trái đất lãng tử cũng muốn có cô gái ấy bên mình. Và họ quyết định gắn bó với nhau mãi mãi, cùng nhau xây dựng một tương lai hạnh phúc suốt cuộc đời. Nhưng, số phận không mỉm cười với họ, đúng hơn là với chàng lãng tử ấy, cô gái đã ra đi. Cô ấy đi đến một nơi rất xa, rất xa… nơi ấy cô không thể quay trở lại…… Anh bạn tôi đã trở lại làm lãng tử , nhưng anh không còn tự do như trước nữa. Tình yêu của bạn tôi đã đi theo người con gái ấy, đi đến nơi xa xôi ấy… và cũng không thể quay trở lại.

                                            Có khi tôi muốn hỏi anh rằng: Anh có bao giờ oán trách vì cô ấy đã ra đi trước, bỏ anh lại một mình hay không? Nhưng dù anh có oán trách, tức giận, đau khổ thì tôi nghĩ anh cũng phải cảm ơn cô đã xuất hiện 1 lần trong cuộc đời anh. Anh đã hạnh phúc hơn rất nhiều người vì có khi họ mất cả cuộc đời cũng không thể tìm thấy được người mình yêu. Tất cả là số phận, nếu số phận buộc con đường chung của 2 người là ngắn ngủi thì may rằng người ra đi trước là cô ấy. Vì cô ấy sẽ không phải gánh chịu tất cả những đau đớn, buồn bã, khổ sở mà anh hiện phải chịu đựng.

                                            Khi hai con người yêu nhau, điều duy nhất họ mong mỏi chỉ là có thể được cùng nắm tay nhau đi cùng con đường đời đến khi tóc bạc răng long. Điều mong mỏi đó giờ trở thành điều viễn vông với lãng tử. Con đường kia, giờ đây lãng tử phải đi một mình, cô độc và đau đớn. Tôi không biết phải khuyên anh làm gì, bởi vì tôi không cách nào hiểu rõ được vết thương lòng ấy sâu ra sao, mà nặng nề như thế nào. Tôi chỉ chia sẻ được chút ít lòng cảm thông của một người bên cạnh, một người nghe kể chuyện. Chỉ mong anh sẽ sớm có thể cảm nhận lại được gió xuân ấm áp, nắng hạ chói chang, lá thu vàng thơ mộng và những đợt gió lạnh buốt của mùa đông. Mong sao khi anh đến với biển, tim anh không còn đau, nước mắt sẽ không còn rơi, và khi anh nghĩ về kỉ niệm xưa sẽ thấy cảm thấy bình an trong tâm hồn.

                                          • #51774
                                            buarin
                                            Participant

                                              Là 1 cô bé nhỏ luôn mơ mình sẽ hóa thân vào các câu chuyện cổ tích thần tiên, và giấc mơ mỗi đêm của cô bé là cùng chàng bạch mã của mình đi trên một con đừơng trải đầy hoa hạnh phúc…..

                                              Và rồi một hôm cô bé đã gặp được chàng hoàng tử ấy,chàng nhẹ nhàng xuất hiện bên cô bé nhỏ, chàng đến như cơn gió nhỏ,thổi vào cuộc sống của cô bé những niềm vui bất chợt và cả những nỗi buồn mà ngay chính bản thân cô bé cũng không hiểu rõ về nó….Chàng đến bên cô bé nhưng chàng lại không là hoàng tử của cô, chàng đã vô tình không hiểu đuợc tâm tình của cô bé nhỏ…..Cứ như thế cô bé nhỏ vẫn tin rằng một ngày nào đó chàng sẽ đến bên cạnh em như câu chuyện cổ tích. Và một hôm chàng bảo rằng chàng đã tìm đuợc cho mình một nàng công chúa nhỏ….cô bé nhỏ với niềm vui sướng, hạnh phúc lớn lao……

                                              Ngay bây giờ cô bé vẫn mơ về chàng hoàng tử cho dù rằng nàng công chúa trong lòng anh không phải là cô bé nhỏ…Cô bé ấy biết rằng không thể quên được chàng hoàng tử trong lòng cô và cũng biết rằng không thể có chuyện cổ tích dành cho người lớn….Thế nhưng cô bé nhỏ vẫn chờ…….

                                            • #51775
                                              Bros
                                              Participant

                                                Lý do cho một tình yêu

                                                Một cô gái hỏi bạn trai của mình:

                                                – Tại sao anh yêu em?

                                                – Sao em lại hỏi như thế, làm sao anh tìm được lý do gì chứ! – Chàng trai trả lời.

                                                – Không có lý do gì tức là anh không yêu em!

                                                – Em không thể suy diễn như vậy được.

                                                – Nhưng bạn trai của bạn em luôn nói cho cô ấy biết những lý do mà anh ta yêu cô ấy.

                                                – Thôi được, anh yêu em vì em xinh đẹp, giỏi giang, nhanh nhẹn. Anh yêu em vì nụ cười của em, vì em lạc quan. Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác.

                                                Cô gái cảm thấy rất hài lòng.

                                                Vài tuần sau, cô gái gặp một tai nạn khủng khiếp nhưng thật may, cô ấy vẫn còn sống. Bỗng nhiên cô trở nên cáu kỉnh vì cảm thấy mình vô dụng. Vài ngày sau khi bình phục, cô gái nhận được một lá thư từ bạn trai của mình:

                                                “Chào em yêu!

                                                Anh yêu em vì em xinh đẹp. Thế thì với vết sẹo trên mặt em bây giờ anh không thể yêu em được nữa.

                                                Anh yêu em vì em giỏi giang nhưng bây giờ em có làm được việc gì đâu. Vậy thì anh không thể yêu em được.

                                                Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế là em đang ngồi trên xe lăn. Đây không phải là lý do giúp anh có thể yêu em.

                                                Anh yêu vì nụ cười của em nhưng cả tháng nay rồi anh chẳng thấy em cười. Anh có nên yêu em nữa không?

                                                Anh yêu em vì em lạc quan. Bây giờ anh không yêu em nữa vì lúc nào em cũng nhăn nhó, than vãn.

                                                Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng giờ đây mọi người lại phải quan tâm đến em quá nhiều. Anh không nên yêu em nữa.

                                                Đấy, em chẳng có gì khiến anh phải yêu em vậy mà anh vẫn yêu em. Em có cần một lý do nào nữa không, em yêu?”

                                                Cô gái bật khóc và chắc chắn cô không cần biết một lý do nào nữa. Còn bạn, bạn có bao giờ hỏi những người thân của bạn lý do vì sao họ yêu bạn không? Tình yêu đôi khi không nhất thiết phải cần một lý do.

                                                [Hoa Học Trò]

                                              • #51776
                                                Bros
                                                Participant

                                                  Ước gì nhóc ở bên nó forever … Ước gì nó sẽ chẳng bao giờ làm nhóc buồn … Ước gì nó có thể làm cho thời gian quay trở lại … nó sẽ đến bên nhóc sớm hơn … để được cảm thấy hơi ấm của trái tim nhóc !!! … Thương nhóc lắm … nhóc ơi …

                                                • #51777
                                                  admin
                                                  Keymaster

                                                    CHIA TAY LẦN NỮA!

                                                    Thật ngỡ ngàng khi anh lại bắt đầu nhìn tôi bằng ánh mắt ấy. Đã hơn một năm rồi nhỉ? kể từ cái ngày chúng ta xa nhau. Thật trẻ con khi cả hai đã không thể nói chuyện lại với nhau mỗi khi gặp mặt.

                                                    Anh muốn làm hòa? tôi không biết, nhưng đối với tôi, quá khứ là điều ta nên trân trọng và đã là chuyện qua rồi, tiếp tục một sai lầm có khi lại là mở đầu cho một sai lầm khác.

                                                    Đôi lúc yếu lòng, muốn có một người để chia sẻ tâm sự, mà nhất là anh, một người đã quá hiểu tôi, lại cầm phone lên và aanh lập tức xuất hệin chỉ một giây sau đó.

                                                    Sao ngày xưa chúng ta chia tay nhỉ? Hiểu lầm ư? Và bây giờ anh đã thôi không hiểu lầm nữa?

                                                    Thật không hiểu nổi và tôi cũng chẳng cần hiểu vì chính từ chuyện ấy, tôi đã biết nhiều hơn về anh. Đã không tin tưởng nhau mới hiểu lầm như thế. Nếu đã không còn tin tưởng thì đâu gọi là yêu nhau nữa? Rồi cái cách cư xử sau ngày chia tay… Anh làm hình tượng của anh trong tim tôi sụp đổ hoàn toàn…

                                                    Tôi rất vui khi anh mỉm cười với tôi, rất vui khi anh còn nhớ những sở thích của tôi, rất vui khi anh hiểu những trăn trở- khó khăn hiện tại của tôi và có ý muốn giúp tôi vượt qua chúng. càng vui hơn nữa khi anh bỏ hết tất cả mọi việc để chạy đến bên tôi khi tôi cần…

                                                    Nhưng tôi biết anh không phải là người mà tôi cần, càng không phải là người mà tôi có thể gắn bó lâu dài được. Tôi sẽ chờ đợi, dẫu trong lòng đang rất trống trải và rất cần một sự chăm sóc, vỗ về…

                                                  • #51778
                                                    groundcandy
                                                    Participant

                                                      Em

                                                      Dù vẫn biết anh không có cách nào để giải thích được cho em trong hoàn cảnh hiện nay của anh, cũng như biện bạch cho các hành động rất khó lý giải của anh với em hôm trước, nhưng anh vẫn phải gửi tới em bức thư này như một lời bộc bạch của anh gửi tới em.

                                                      Mọi việc sẽ không có gì trầm trọng nếu như trong cùng một thời điểm đó không có quá nhiều sự bất công xảy đến để anh hưởng thật lớn tới tình cảm đã có giữa anh và em. Cái tình cảm mà chỉ chúng mình có thể hiểu được mà thôi.

                                                      Và hôm nay khi anh viết ra những dòng này thì dù em có đã từng nghĩ anh là con người như thế nào đi nữa anh cũng chỉ còn mong rằng em hãy coi anh như 1 người anh trai từ đây vế sau, khi đó em sẽ thấy tất cả những gì anh và em đã có, tất cả những gì đã xảy ra giữa anh và em đều là chuyện có thể giải thích được và dù còn gặp lại hay không anh cũng luôn mong muốn em được hạnh phúc.

                                                      Thế giới thật là rộng lớn và cả anh và em đều còn có rất nhiều việc để làm phía trước. Hãy cố lên em, lúc em cần sẽ luôn có anh bên cạnh.

                                                      Anh trai

                                                      Anh!

                                                      Em đã phải nghĩ rất lâu trước khi trả lời bức thư của anh. Có lẽ lúc bực mình em đã không kìm nén được bản thân và những gì đã nói với anh chắc không phải là tình cảm thực của em. Nhưng trong hoàn cảnh hiện giờ thì cả anh và em cũng không nên tiếp tục gặp nhau nữa, việc này em nghĩ là sẽ tốt hơn cho cả anh và em. Em không muốn để mọi người hiểu lầm về em cũng như hiểu sai về quan hệ giữa anh và em.

                                                      Đúng là đã có những lúc quan hệ đó vượt quá các quan hệ bạn bè thông thường; em đã rất cảm động trước những sự lo lắng thực sự của anh cho em, trước các sự cư xử mà anh dành cho em. Em rất tiếc là mình không có đủ can đảm để đối đầu với các thách thức mà cuộc sống đã đặt trước đường đi của em và anh.

                                                      Em sẽ nghe theo anh và luôn nghĩ về người anh của em với sự cảm thông sau sắc.

                                                      Chào anh.

                                                      Em gái

                                                      Em!

                                                      Giờ đây khi anh và em đã ở 2 phương trời xa cách, anh muốn nói với em lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng rằng; khi còn ở bên em, anh đã không dám thẳng thắn nói ra điều này với em.

                                                      Em có biết không, em quá xinh đẹp, em quá trẻ và em sống quá trong sáng với một người như anh, anh không thể nói là không rung động trước em; mỗi lúc gần em anh luôn tự nhủ rằng đừng đẩy tình cảm của mình đi xa hơn nữa vì anh sẽ không thể mang lại cho em hạnh phúc mà em xứng đáng được hưởng, thà mỗi người hiểu và trân trọng những tình cảm tốt đẹp và trong sáng mình đã có với nhau thì hơn. Anh luôn trân trọng những điều này và mãi mãi về sau anh không bao giờ quên đi được.

                                                      Anh vẫn sẽ mãi là anh trai của em thôi.

                                                      Anh

                                                      Anh!

                                                      Ngày Noel đã đến, em cầu chúc cho anh và những người đang bên anh một mùa Giáng Sinh vui vẻ, mãn nguyện và hạnh phúc.

                                                      Nhớ ngày này cách đay đúng 1 năm mình mới quen nhau, thế mà thấm thoắt 1 năm đã qua đi với biết bao nhiêu ky niêm xen kẽ buồn vui lẫn lộn. Nhiều khi em không biết mình là người thế nào nữa và tại sao mình vẫn cô đơn trước bao nhiêu cánh cửa trước mặt. Em chỉ muôn nói với anh rằng chỉ có anh là người duy nhất em gửi gắm được sự tin tưởng của bản thân mình.

                                                      Hãy cho em một món quà Giáng Sinh bằng một con đường anh chỉ cho em trong năm tới nhé!

                                                      Em gái

                                                      Em gái!

                                                      Anh vẫn biết tình cảm cuả mình thực khó lý giải, nhưng đêm Noel vừa rồi, anh ngồi 1 mình trong nhà, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và chẳng thể nào xua tan được hình bóng của em trước măt anh. Em, giờ này em đang ở đâu, làm gì, em đã có những gì cho tương lai chưa.

                                                      Khi nhận được là thư của em anh chỉ muốn vượt qua mọi ngăn trở về không gian để trở vè hy vọng rằng có thể che trở, bao bọc cho em mà thôi. Nhưng em ơi, trong cuộc đời mỗi người đều phải tự mình phấn đấu không ngừng và cần biết điểm dừng để không bao giờ phải trượt dốc cả. Em hãy cố gắng, phấn đấu không ngừng và luôn tin tưởng rằng có một người anh luôn đứng sau, nhìn và lo cho từng bước đi của em, cầu mong cho em được hạnh phúc.

                                                      Mạnh dạn lên em, anh ủng hộ tất cả mọi con đường em lựa chọn.

                                                      Anh trai

                                                      Anh!

                                                      Em đã nghĩ rất nhiều và em hiểu rằng, nếu mình không thực sự cố gắng làm điều mà mình mong muốn thì mình sẽ suốt đời phải hối tiếc về điều đó. Anh ơi, em sẽ không huyễn hoặc về tình cảm của bản thân nữa, em sẽ cố gắng để làm điều em mong muốn và em mong rằng điều đó sẽ là một món quà năm mới hạnh phúc dành cho anh. Anh hãy đợi để biết kết quả nhé. Em hy vọng rằng điều em lựa chọn sẽ mang lại điều tốt lành cho cả anh và em.

                                                      Em của anh!

                                                      Em!

                                                      Trịnh Công Sơn đã viết: “Mỗi một cuộc tình đi qua đời ta, dù hạnh phúc hay khổ đau thì cũng cố mà hưởng lấy hương vị bởi dù sao đó cũng là một phần máu thịt đời mình rồi…..”

                                                      Em là hiện thân của một phần đời đã vĩnh viễn mất đi trong anh. Nên chúng ta không tìm được tiếng nói chung để cùng đi trên một con đường.

                                                      Chia tay, xin em nhớ về anh như nhớ về một cơn mưa trong đời đã có lần làm em ướt áo.

                                                      Trách anh nhiều lắm đấy, nhưng thôi; một trách người không thể, một trách mình đa mang.

                                                      Chúc em hạnh phúc và đừng lang thang nhiều nghe. Bởi cuộc sống hiện tại của em được nhiều hơn là mất đấy.

                                                      P…trời mưa của anh.

                                                      P.S Ta muốn cho mà sợ người không nhận

                                                      Ta vô duyên- người lại quá vô tình!

                                                    • #51779
                                                      groundcandy
                                                      Participant

                                                        Bé ơi!

                                                        Nhìn ra ngoài thấy tuyết trắng trời, xa vắng quá em ơi. Nhìn vào thư em thấy lòng sao ấm áp vô chừng. Nhớ về ngày này năm ngoái, nhớ đoá hoa em nhận từ tay anh, nhớ cảm giác 2 đôi tay chạm vào nhau anh chợt thấy quãng đời anh được ở cạnh em thật là ý nghĩa với anh biết bao. Giờ đây anh ngồi một mình trong phòng, nhìn vào mốc thời gian này mà càng thêm nhớ em da diết.

                                                        Em!

                                                        Anh chẳng dám kỳ vọng điều gì xa xôi, chỉ biết rằng anh yêu em tha thiết. Nhưng anh chẳng thể mang lại được hạnh phúc lâu dài cho em. Ngày hôm nay, anh cầu chúc cho em luôn luôn xinh tươi, trẻ trung, ngọt ngào và nhân hậu như ngày đầu mình mới gặp nhau. Chúc em may mắn trong cuộc sống sự nghiệp và tìm được người mang lại hạnh phúc cho em.

                                                        Em hãy biết rằng anh sẽ không bao giờ là người hạnh phúc ngày nào em còn chưa được hưởng hạnh phúc xứng đáng với em.

                                                        Hãy cứng rắn lên, ngẩng đầu và sống với những gì đang ở trước mặt em.

                                                        Ở một nơi xa xăm nào đó luôn có một người mong muốn với hết con tim sao cho em được hạnh phúc suốt đời.

                                                        Người mãi yêu em!!!

                                                        Anh ơi!

                                                        Em không cần anh phải chững mình tình cảm anh dành cho em. Anh cũng biết rằng giá trị của những lời chúc của anh giành cho em là lớn biết bao. Nhưng anh cần biết một điều rằng trái tim người con gái đã trao cho người con trai nào đó rồi thì khó có thể nào lại mang về để trao cho người khác.

                                                        Anh nói với em về hạnh phúc làm chi khi mà anh không thuyết phục được em rằng em có thể tìm được hạnh phúc không bằng rung động của trái tim mình. Những cái được gọi là “hạnh phúc” đó em thấy nó mơ hồ lắm. Trong khi trái tim em và anh đều biết rằng đã giành hết tình cảm cho nhau rồi.

                                                        Anh nghĩ sao nếu em chúc anh hạnh phúc ở phương trời đó !!!

                                                      • #51780
                                                        tulip
                                                        Participant

                                                          Đã bảo rằng yêu có phải đâu?

                                                          Chỉ là mên mến lúc ban đầu


                                                          Anh không thích những gì em thích

                                                          Không yêu những gì em yêu

                                                          Em yêu nắng, anh sẽ mưa tháng bảy

                                                          Em thích ban mai, anh cứ thích buổi chiều….

                                                          Một kẻ mặt trời, một trăng sao

                                                          Lặng thinh không chịu nói yêu nhau

                                                          Khi nào nhớ quá anh ra ngõ

                                                          Nhả khói mù trời ở ngõ sau…

                                                          Mí cái này là chôm không à nha)

                                                        • #51781
                                                          admin
                                                          Keymaster

                                                            Chẳng phải bạn, chẳng phải thù

                                                            Chẳng phải người dưng, “ấy” nhớ đâu

                                                            Kỷ niệm cho nhau còn đẹp mãi

                                                            Giữ chút tình câm đến bạc đầu…

                                                          • #51782
                                                            little_kid
                                                            Participant

                                                              What a life!

                                                            • #51783
                                                              groundcandy
                                                              Participant

                                                                Em!

                                                                Sáng nay, anh ngồi đây nhìn người ta trên đường với những đoá hoa trao tay, những ánh mắt nông nàn thắm thiết mà chẳng thể không chạnh lòng nhớ về em.

                                                                Anh chỉ mong bỏ qua được cách trở không gian và thời gian để bay về với em, để được ngắm các vì sao đêm lấp lánh trong mắt em, để được say đắm với khoé mắt em, để được tôn thờ bờ môi em như khi anh còn ở bên em, còn được say sưa nghe em nói, để được lâng lâng tâm hôn mỗi lúc nghe em cười.

                                                                Anh không phải là người khôn ngoan khi chia tay em để đến phương trời này. Nhưng trái tim anh lúc nào cũng chỉ mong muốn được dành trọn cho em thôi.

                                                                Anh biết rằng em có thể và dám làm tất cả vì tình yêu, nhưng anh không thể để em phải chịu thiệt thòi nhiều như vậy. Phía trước em còn biết bao nhiêu điều lớn lao để em phân đấu nữa, còn biết bao nhiêu điều tốt đẹp đang chờ đón ở phía trước em.

                                                                Ngày lễ tình nhân này, món quà duy nhất để tặng em mà anh có chỉ là một lời mà mình chưa từng nói với nhau:

                                                                Anh mãi mãi yêu em!

                                                                Anh !

                                                                Valentine này anh ra sao! Ngày hôm đó, giữa bao nhiêu món quà và hoa em nhận được, chỉ có món quà ngọt ngào anh giành cho em là quý giá nhất thôi. Bây giờ em mới hiểu rằng lời đáng quý nhất là lời nói từ trái tim mà người ta phải cân nhắc kỹ và trân trọng nó rất nhiều trước khi nói ra. Đối với em, bây giờ em là người sung sướng nhất vì đã có được tình yêu mãi mãi của anh.

                                                                Đêm hôm qua em nằm mà chẳng thể nào ngủ được, em chỉ nghĩ được về anh mà thôi, em nằm ôm món quà của anh mà thực sự nghĩ rằng mình là người hạnh phúc nhất thế gian và thời gian em có anh là một phần đời quý giá nhất trong cuộc đời em. Em mong rằng một ngày nào đó em sẽ lại có được anh như ngày nào, để chúng mình có được những phút giây kỳ diệu mà cả 2 mình chưa bao giờ có được. Em tinh rằng phía trước chúng ta còn rất nhiều điều kỳ diệu và tươi đẹp để chúng ta sống và mơ ước.

                                                                Em yêu anh!

                                                              • #51784
                                                                groundcandy
                                                                Participant

                                                                  Em ơi buồn làm chi

                                                                  Khi tình yêu tan vỡ

                                                                  Dẫu rằng em vẫn nhớ

                                                                  Những ngày ta yêu nhau

                                                                  Ngày đầu tiên gặp gỡ

                                                                  Em trao nụ hôn đầu

                                                                  Kỉ niệm xưa phai dấu

                                                                  Nay ta đành xa nhau………..

                                                                • #51785
                                                                  groundcandy
                                                                  Participant

                                                                    Cuộc đời thật trớ trêu , những hình ảnh không nên nhìn thì em lại nhìn thấy đựơc anh ơi . Hay là ông trời muốn em hãy quyết tâm quên anh đi . Em sẽ không bao giờ quên giây phút qua và những gịot nước mắt em rơi khi thấy anh tay trong tay đi với 1 cô gái khác . Anh nhớ không anh ngày ấy em đã từng hỏi anh : Nếu sau này em nhìn thấy anh đi cùng cô gái khác em phải làm sao . Anh trả lời là : em ngốc quá , anh sẽ không làm vậy đâu . Mà em ngốc thật khi tin những điều anh nói phải không anh ? Có lẽ anh nếu đọc những dòng này anh sẽ cười chảy ra nước mắt không ngờ lại có con bé ngốc như thế . Nhưng anh ơi tình yêu vốn là vậy mà : mù quáng, điên cuồng , nó thật đẹp khi chúng ta còn bên nhau và thật chua chát khi … Ở đâu đó em có đọc 1 câu thơ rằng :

                                                                    kỷ niệm là kỷ niệm đừng cố nhớ và cũng đừng lãng quên

                                                                    Tình yêu là tình yêu đừng tìm kiếm và cũng đừng lẫn tránh

                                                                    Em cũng không biết rằng em đang chạy trốn hay cố tìm kiếm 1 tình yêu vô vọng không kết quả. Nhưng anh ơi , hy vọng là nghị lực giúp người ta gắng sống, vậy anh cho em biết đi em có nên hy vọng vào anh của một ngày mai , hy vọng vào anh sẽ trở lại với em không

                                                                    Nhiều lúc em tự thầm trách bản thân phải quên người bạc tình như anh đi , nhưng tình yêu lệ thuộc vào con tim , lý trí em không chống lại mãnh lực tình yêu em dành cho anh . Tại bản chất em quá si tình hay tại em cố chấp vẫn tin vào tình cảm gỉa dối mà trước đây anh dành cho em.

                                                                    Uh thì em sẽ không cố nhớ tới kỷ niệm nhưng không hẳn em sẽ quên chúng, và không hẳn sẽ quên… anh

                                                                  • #51786
                                                                    Bros
                                                                    Participant

                                                                      Ngố …

                                                                      Nhóc vô tình bước qua mùa hạ cuối

                                                                      Để nắng nhuộm vàng, ngờ nghệch bước chân

                                                                      Kệ ánh mắt ai đó nhìn tiếc nuối

                                                                      Nhóc chẳng biết gì … hay cố ý làm ngơ ???

                                                                      Đã có lúc nó thầm mong nhóc hiểu

                                                                      Hiểu một lần … và hiểu tí chút thôi

                                                                      Nhưng sau đó … nó chợt dưng lo sợ

                                                                      Có khi nào … nó làm nhóc tổn thương ???

                                                                      Chỉ vài tháng nó cùng nhóc chia sẻ

                                                                      Chuyện vui buồn, chuyện tình cảm riêng tư

                                                                      Nhưng … chưa một lần … nó coi nhóc như người lớn

                                                                      Liệu nhóc có biết rằng … nó chỉ giả vờ thôi ???

                                                                      Ừ … có lẽ nhóc còn con nít lắm

                                                                      Chỉ biết nói, cười, … nghịch ngợm vuốt tóc ai …

                                                                      Nó chẳng trách, cũng chẳng buồn gì nhóc

                                                                      Chỉ tự biết hỏi mình … “Nhóc đùa giỡn phải không ???”

                                                                      Nó chầm chậm xé từng tờ lịch cũ

                                                                      Cố níu kéo từng ngày vùn vụt trôi qua

                                                                      Bỗng … bất giác … thoáng chút buồn trên mắt …

                                                                      … Khẽ trách thầm … “Sao ngố thế … nhóc ơi ???”

                                                                      For U … honey …

                                                                    • #51787
                                                                      groundcandy
                                                                      Participant

                                                                        It take me a second to be attacted by someone,

                                                                        It take me a minute to get crush on someone,

                                                                        It take me an hour to like someone,

                                                                        It take me a day to love someone,

                                                                        It take me a week to look at to someone,

                                                                        It take me a month to make friend with someone,

                                                                        It take me a year to date and be lover with someone,

                                                                        But it take me a whole lifetime to forget someone…

                                                                        Bản dịch :

                                                                        Ta chỉ mất 1 giây để bị hấp dẫn bởi 1 người nào đó,

                                                                        Ta chỉ mất 1 phút để trở nên ngây dại vì 1 người nào đó,

                                                                        Ta chỉ mất 1 ngày để yêu 1 người nào đó,

                                                                        Ta chỉ mất 1 tuần để nhìn thẳng vào 1 người nào đó,

                                                                        Ta chỉ mất 1 tháng để kết bạn với 1 người nào đó,

                                                                        Ta chỉ mất 1 năm để hẹn hò và trở thành người yêu của 1 người nào đó,

                                                                        Nhưng ta sẽ phải mất trọn cả cuộc đời chỉ để cố gắng quên chỉ 1 người nào đó…

                                                                      • #51788
                                                                        groundcandy
                                                                        Participant

                                                                          Cái ngày nắng hanh hao ấy lại kết thúc bằng một cơn mưa chiều mùa hạ.Gió nhẹ thổi từ phía chân trời và không khí mang theo hơi lạnh.Đứa con gái vẫn ngồi nơi cửa sổ.Đã hơn mấy giờ liền nó vẫn ngồi lặng lẽ,nghe niềm đau thi thoảng nhói lên,quay cuồng…đau đớn…Đứa con gái thắp nến đưa tiễn cuộc tình đau.Sân ga mới toanh.Đứa con gái lặng lẽ đón chuyến tàu băng ngang qua thời thiếu nữ và đi xa.

                                                                          Buổi đầu quen anh,đứa con gái nghĩ mình không thể thân thiết với một người ít nói và kín đáo đến thế.Trong các câu chuyện người bắt đầu là nó và kết thúc cũng là nó.Nhưng anh có sự thu hút lạ lùng trong ánh mắt.Mắt anh đẹp nhưng không hiểu sao có vui mấy thì ánh mắt cũng không thể nào biểu lộ niềm vui ấy được.Đẹp mà buồn đến não lòng!

                                                                          Vẫn không thể nào quên được một ngày anh nói rất nhiều với nó:”rằng anh chỉ yêu nó,anh chỉ có một trái tim nên không thể yêu ai được nữa…”đứa con gái thầm nhũ:”với ánh mắt này chằc anh sẽ cưa đổ nó mất”

                                                                          Nhưng rồi nó cũng đổ,đổ trong vòng tay của anh.Ai đó bảo với nó rằng người đàn ông có bàn tay mềm thường là người làm khổ đàn bà.Nhưng ngay lúc này thì nó không thấy khổ gì cả.

                                                                          Những ngày định mệnh ấy cũng đến.Đứa con gái nhớ lại ngày anh và nó chia tay.Hôm ấy trời chiều và âm u như đôi mắt của anh.Lần đầu nó nhận thấy trong đôi mắt anh có thứ ánh sáng khó hiểu cho đến khi anh thốt lên lời chia tay với nó.Đứa con gái thấy mình bị hụt hẫng vô cùng,nó không còn đứng vững trên đôi chân của mình.

                                                                          Gió đột ngột đổi chiều,hai ngọn nến phụt tắt.Đứa con gái vẫn ngồi trong bóng đêm,nhắm mắt để hình dung anh lần cuối.Mà thôi cũng tốt,điều đó sẽ giúp đứa con gái hiểu thêm về một người mà mình đã từng yêu thương.Không lâu nữa nó và anh sẽ thỉnh thoảng giật mình khi vô tình gặp nhau trên phố,lòng tự hỏi:”quen thế…hình như đã gặp ở đâu?!”

                                                                        • #51789
                                                                          groundcandy
                                                                          Participant

                                                                            Anh ơi! cám ơn anh nhiều lắm. Nếu ko có anh em sẽ ko học được cách yêu thương , chăm sóc 1 người. Nếu ko có anh, em sẽ ko biết thế nào là nhớ nhung , đau khổ. Nếu ko có anh, em sẽ ko biết thế nào là được yêu thương. Nếu ko có anh, em sẽ mãi vô tư , hồn nhiên trong màu áo nữ sinh.Nếu ko có anh, em sẽ ko biết thế nào là cảm nhận 1 bài hát bằng cả trái tim. Nếu ko có anh cho em thử cảm giác yêu và được yêu thì giờ đây có lẽ em còn đang ngơ ngác bước vào cánh cổng tình yêu.Nếu ko có anh, em ko biết được trên đời còn có 1 thứ đắng hơn cả cà phê và ngọt hơn đường đó là tình yêu, anh nhỉ?Và nếu ko có anh, em đã ko biết được thời gian là liều thuốc bổ giúp người ta quên đi mọi khổ đau trong quá khứ.Nếu ko có anh thì em sẽ chẳng bao giờ có thể đứng lên sau lần vấp ngã này. Đau lắm anh ơi, nhưng rồi nó sẽ lành phải ko anh ? cám ơn anh là người đầu tiên bước qua và để lại biết bao kỷ niệm trong tim em.Nhưng có lẽ em sẽ chẳng bao giờ quên anh được như anh đã quên em mà phải ko anh ….. của em !

                                                                          • #51790
                                                                            groundcandy
                                                                            Participant

                                                                              Anh biết rằng dù có nói thế nào đi chăng nữa thì tất cả cũng sẽ chẳng bao giờ trở lại đựơc nữa…..nhưng anh không thể nào cứ dối lòng mình rằng đã quên em rồi….

                                                                              Bây giờ anh mới biết được rằng tình yêu dù có ngọt ngào đến mấy thì chắn chắn nó cũng sẽ có vị đắng….Và người hạnh phúc sẽ nếm đủ tất cả…..Cảm giác khi có em bên mình và khi đã thật sự mất em…….

                                                                              Dù em đã nói rất rõ “….chúng ta xây tình cảm trong tưởng tượng của mỗi nguời…..”nhưng em có biết rằng “Cảm giác” trong anh là thật…. Đã bao đêm anh vẽ hình bóng em trong giấc mơ của anh…nhưng dù gì đi nữa thì nó vẫn là giấc mơ….thường thì mơ sẽ chẳng bao giờ là sự thật cả….Và khi thức dậy….sự thật vẫn cười nhạo anh….

                                                                              Anh là một chàng ngốc,có thể nói là ngốc nhất thế gian này thì cũng chẳng thừa đâu…..!Anh vẫn hát…hát những lời hát đã dành cho em ngày naò…và cảm thấy đau buốt ở trong tim,những giọt nước nơi khoé mắt cứ chực tuôn traò…..Anh không hiểu nỗi tại sao cứ mãi nghĩ về em như vậy khi giờ đây em đã có được hạnh phúc của riêng mình….

                                                                              Cho dù anh có ngộ nhận tình cảm mà trước kia em dành cho anh,dù cho đó có là sự thương hại em dành cho một kẻ đã yêu em rất nhiều thì….anh vẫn vui,vẫn bám víu vào những tình cảm mà hy vọng để tự tin hơn trong cuộc sống……Từ lúc có cảm giác có em bên mình anh thật hạnh phúc và có cảm giác thật đầm ấm….Cứ vậy hình bónh em đi vào trái tim anh,lúc vui lúc buồn anh đều nghĩ đến em cả….

                                                                              Để rồi trong lúc anh đang chìm đắm trong tình yêu…một thứ tình khó tìm nhưng lại dễ mất . Anh đã mất quá nhiều và bây giờ anh lại mất lần nữa,bởi vì anh hiểu trái tim em sẽ chẳng bao giờ thuộc về anh cả.Anh cũng đã từng có những dĩ vãng trong thuơng và hận, nhưng anh không phải là một kẻ đau khổ,thời gian trôi nhanh đã làm anh quên mọi vết đau,anh cứ ngỡ anh không bao giờ yêu,không bao giờ đau như vậy nữa…nhưng giờ đây anh đang mang một mối tình….một mối tình hoàn toàn không có hy vọng gì cả,bấy lâu nay anh muốn nói cho em nghe về những dằn vặt trong lòng của mình nhưng anh không dám.Vì anh sợ một lần nữa anh sẽ lại là kẻ lầm lũi buớc đi trong cuộc đời anh.Anh muốn nhìn thấy em vui cười đắm say trong hạnh phúc ,nhưng anh sợ rằng mình không phải là là kẻ mang đến hạnh phúc cho em.

                                                                              Dù sao thì mình gặp đuợc nhau cũng là duyên số,tuy rằng không đuợc trọn vẹn…nhưng cũng đã sưởi ấm đuợc lòng anh trong cuộc sống nơi xứ nguời.

                                                                              Anh mong em sẽ có đuợc cuộc sống yên vui hạnh phúc,hãy vui tuơi và hồn nhiên em nhé,vì như vậy ở một nơi không xa sẽ có một tâm hồn vui vẻ. Anh sẽ giữ mãi bóng hình của em nơi sâu thẳm trái tim mình…

                                                                            • #51791
                                                                              princess
                                                                              Participant

                                                                                Đầu năm học ,vào một ngôi trường xa lạ không có bạn bè cũ ,khi vừa bước vào lớp thì các bạn đã chú ý mình , tưởng mình dễ thương , hiền , dịu dàng …….hihi nhưng không ai biết mình như thế nào hết .Ngay từ đầu năm mình đã ghét hắn ta ,mỗi lần hắn đi ngang qua mình thì mình lại giật mình ,và thấy rất ghét mà ngay cả bản thân mình cũng không biết lý do tại sao ,dáng đi của hắn có 1 không 2 ,nhìn bề ngoài thì rất lưu manh ,nên khi vừa thấy hắn bước vào lớp lúc đầu năm là mình đã ghét rồi .Và không ngờ là sau 1 tuần cô lại đổi hắn lên ngồi kế mình ……..trời ơi khủng khiếp ,bàn nhỏ chỉ dành cho 2 đứa ngồi thôi ,vậy mà mình ngồi cách xa hắn 1km áh ,lúc đầu không thèm nói chuyện , không nhìn mặt vì nhìn là muốn đánh rồi ,cả lớp đếu rất chú ý mình và hắn không biết tại sao mình lại ghét hắn đến vậy nữa một dấu chấm hỏi thật lớn đặt ra nhưng khi ngồi không nói chuyện thấy buồn nên lấy hết can đảm để tiếp xúc với hắn ,không ngờ hắn nói chuyện rất dễ thương ,hiền chưa từng thấy ,xưng hô bạn và bạn .Và từ đó mình nói chuyện nhiều hơn ,gọi điện nhiều hơn , hỏi bài nhiều hơn ,từ đó mình mới chú ý đến hắn nhiều hơn , thấy hắn cười giỡn rất dễ thương .Lúc đó mình cứ ngỡ là mình thích hắn cái tình cảm của tuổi học trò ,hắn thì không biết mình để ý hắn .Hắn học lớp C2 ( phụ đạo ) buổi chiều ,có rất nhiều con gái các lớp khác để ý ,bọn con gái hay lên lớp mình để tiếp xúc với hắn ,mình cũng tỏ ra không vui ,hắn cũng không biết ,nhưng sau đó không biết tại sao bôn con gái đó mỗi lần thấy mình đến lớp hay ngoài hành lang đều nhìn mình rất chăm chú mình tỏ ra không vui và vào lớp la hắn rất dữ dội ,mình nghĩ hắn nói gì về mình với bọn con gái kia chứ ,hắn không hiểu gì hết mà cũng không nổi giận với mình ,la xong thì mình mới nghe mấy đứa con gái con trong lớp nói là do tụi nó nói về mình cho mấy đứa kia chứ khong fải hắn ,vậy là lần đầu tiên mình biết xin lỗi 1 bạn đồng lứa như thế nào iccc…hắn không nói gì ,4 tháng sau thì hắn bị cô giáo đổi xuống dưới vì ngồi đây làm mình mất tập trung trong giờ học Lý vì giờ Lý thầy giáo rất dễ tính và giảng bài mình không hiểu nên 2 đứa ngồi nói chuyện tầm phào với nhau ,và kết quả của những cuộc nói chuyện vớ vẩn trong giờ học Lý là kiểm tra Lý 1 tiết mình dưới d0iểm trung bình ,tê hại thiệt nhỉ .Hắn an ủi mình ,đừng buồn và động viên mình học tốt lên .

                                                                                Hôm đó hắn nhận được tin của bạn là người bạn gái nó thích học bên Lê Hồng Phong đã đi du học , hắn rất buồn ,mình biết điều đó mà không biết an ủi như thế nào nên mình đã ngồi với hắn suốt cả buổi chiều ,buổi chiều hoàng hôn thật đẹp ,cả buổi chiều cả hai không nói chuyện ,mà mình chỉ biết ngồi cạnh hắn và nhìn hắn buồn thôi .Nhưng sau đó mình đã suy nghĩ thật kĩ xem mình thích hắn có thật hay không hay đó chỉ là tình cảm chốc lát đến rồi lại bay ????.Mình đã nói thẳng với hắn về chuyện này và mình có quyết định cuối cùng là mình và hắn sẽ là bạn của nhau mãi mãi .Một người bạn chân thành ,luôn có mặt khi mình cần ,luôn an ủi mình động viên mình khi mình gặp khó khăn .Mình với hắn cùng hứa với nhau là sau này ai có bạn trai hoặc bạn gái trước thì phải dắt đến để xem mặt ……….thế đó chuyện đã kết thúc .Mãi mãi là bạn nhé

                                                                              • #51792
                                                                                groundcandy
                                                                                Participant

                                                                                  HEART

                                                                                  Tác giả: Khuyết danh

                                                                                  1. Khi bạn yêu ai đó, đừng viết tên họ vào hình trái tim mà hãy viết vào một vòng tròn. Bởi vì một vòng tròn không có điểm đầu và cũng chẳng có điểm cuối. Bạn không hề biết tình yêu bắt đầu từ khi nào và tốt nhất là không có điểm kết thúc.

                                                                                  2. Nếu có ba chữ cái: H R T, tôi có thể thêm vào đó chữ E và A để có được chữ HEART. Nhưng tôi cũng có thể thêm vào đó chữ U và nhận từ HURT (sự đau đớn). Nhưng tôi thà có bạn (U=you) và chấp nhận HURT còn hơn có một trái tim-HEART-mà không có bạn (U).

                                                                                  3. Cũng như vậy: Bạn chưa cần đến 3 giây để nói “I love you”, chưa đến 3 phút để giải thích câu nói ấy, chưa đến 3 ngày để cảm nhận được ý nghĩa của nó nhưng để chứng minh câu nói đơn giản ấy thì cả cuộc đời vẫn là chưa đủ …

                                                                                  4. Chẳng có định nghĩa nào về tình yêu chính xác hơn bức tranh về 2 người tuyết đang ôm nhau và dần dần tan chảy vào nhau.

                                                                                  [nguồn HoaThuyTinh]

                                                                                • #51793
                                                                                  groundcandy
                                                                                  Participant

                                                                                    Lá thư tình của anh!

                                                                                    Tác giả: Khuyết danh

                                                                                    Đây là lá thư tình của một chàng trai. Bố của cô gái không tán thành mối quan hệ của 2 người và ra lệnh phong tỏa nghiêm ngặt. Buồn….tuyệt vọng…..Chàng trai quyết địnhgửi cho cô bạn gái lá thư chia tay này :

                                                                                    1.Tình yêu tuyệt vời anh dành cho em

                                                                                    2. Đã không còn nữa. Và anh thấy sự chán ngấy với em

                                                                                    3. Ngày một nhiều thêm. Khi chúng ta gặp nhau

                                                                                    4. Anh thậm chí chẳng quan tâm tới khuôn mặt em đâu.

                                                                                    5. Điều duy nhất anh muốn là

                                                                                    6. Ngắm nhìn những cô gái khác. Anh chưa bao giờ nghĩ sẽ

                                                                                    7. Kết hôn với em. Buổi trò chuyện cuối cùng của chúng ta

                                                                                    8. Thật tẻ nhạt và nó chẳng hề

                                                                                    9. Làm anh chờ đợi gặp em nhiều hơn nữa

                                                                                    10. Em chỉ biết nghĩ cho mình em thôi.

                                                                                    11. Nếu chúng ta kết hôn, anh cảm nhận được

                                                                                    12. Cuộc sống sẽ trở nên đầy bất ổn. Và anh sẽ không tìm thấy

                                                                                    13. Niềm đam mê khi ta chung sống. Anh có một trái tim

                                                                                    14. Nhưng chắc chắn không phải

                                                                                    15. Để dâng hiến cho em. Chỉ mình em trên thế gian này mới

                                                                                    16. Thât ích kỉ và ngốc nghếch, vậy nên em chẳng

                                                                                    17. Có khả năng ôm trọn trái tim anh

                                                                                    18. Anh thật sự muốn em hiểu rằng

                                                                                    19. Những điều anh nói là sự thật. Em sẽ giúp anh rất nhiều nếu em

                                                                                    20. Hiểu được tình yêu của chúng ta đã kết thúc. Đừng cố gắng

                                                                                    21. Trả lời anh. Lá thư này toàn những điều

                                                                                    22. Anh không hề mong muốn. Em đừng nghĩ viển vông

                                                                                    23Về tình yêu thật sự với anh. Thôi chào em. Hãy tin lời anh nói. .

                                                                                    24. Anh không thể quan tâm tới em nhiều hơn đâu. Và xin em đừng nghĩ rằng :

                                                                                    25. Anh vẫn sẽ mãi là người yêu em.

                                                                                    Thật là một bức thư quá tồi fải không? Tuy vậy, cuối thư chàng trai chỉ yêu cầu cô gái đọc những dòng thư lẻ. Bạn thử đọc lại một lần nữa xem, bảo đảm sẽ rất thú vị đấy! Và bạn cũng đoán được thái độ của người bạn gái kia chứ?

                                                                                    [Nguồn ChickenSoup]

                                                                                  • #51794
                                                                                    1080
                                                                                    Participant

                                                                                      Phù, bum mơ của mình không ngờ bàn luận về tình iu ghê quá, coi xong rồi hỏng bít có yêu chưa nữa???

                                                                                    • #51795
                                                                                      becky
                                                                                      Participant

                                                                                        Tui mong được có cái tình yêu lãng mạn như mấy boomers nì ghia! hic hic hic

                                                                                        Chưa tìm ra hix hix

                                                                                        Thấy mọi người yêu muh fát thèm!

                                                                                      • #51796
                                                                                        quynhsmall
                                                                                        Participant

                                                                                          Hic hic hic , Titine ơi…

                                                                                        • #51797
                                                                                          ldthanhtuyen
                                                                                          Participant

                                                                                            4 năm có phảo là 1 thời gian đủ dài không, mình cũng không biết nữa. Và mình đã xa người đó 4 năm rồi. Vậy mà khi nhớ lại vẫn thấy như ngày hôm qua. tình cảm thật trong sáng… Hai đứa đi dưới mưa mà không hề thấy lạnh vì cảm giác hạnh phúc đang dâng trào…Rối lần đầu tiên mình nắm lất tay 1 ng con trai… “Nếu có ước muốn trong cuộc đời nàu hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại…” Nhớ hôm người ấy ngồi vẽ ngoài nhà thờ Đức Bà, mình chạy xe đến ngồi xem…để cuối cùng mình cũng có 1 bức chân dung…Nhiều lúc mình tự hỏi nếu không đến đuợc với nhau sao ngày xưa lại gặp làm gì… Ngừơi ấy vẫn hay nói người ấy yêu SG vì nơi đó có mình…Vậy mà Paris đem người ấy đi mãi…Mình vẫn ở đây, vẫn quay quắt mỗi lúc đi ngang qua những nỗi đau cũ. Phải mất bao lâu đây ,thời gian, để ta có thể quên đuợc 1 bóng hình? Có 1 bài hát mình vẫn hay thầm thì :” Dường như là vẫn thế anh không trở lại, mãi mãi là như thế em không trẻ lại. Dòng thời gian trôi như ánh sao băng trong khoảnh khắc qua 2 chúng ta…Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại như ngày hôm qua…”(Cô gái đến từ hôm qua” của Trần Lê Quỳnh) Mình không bao giờ sắp xếp được ý tưởng khi nghĩ về anh. Vẫn quay quắt mãi 1 nỗi đau…Ở cách đây 14000 km, có khi nào anh chợt nhớ đến em không? “Có lẽ nào anh lại quên em, có lẽ nào anh lại quên em…” (“Hoa sữa” của Hồng Đăng). Mình vẫn hay nói 1 câu ngày xưa 2 đứa rất thích… Tình Yêu đó chỉ đến với ta có 1 lần duy nhất cho dù ta có trải qua bao nhiêu cuộc đờ đi nữa (Những chiếc cầu ở quận Madison). Buồn…

                                                                                          • #51798
                                                                                            narcisse
                                                                                            Participant

                                                                                              anh thường bảo anh yêu Sài Gòn vì nó có tôi nhưng hình như khi người ta xa rời 1 cái gì đó thì người ta mới nhận ra nó yêu thương tới chừng nào

                                                                                            • #51799
                                                                                              little_boy
                                                                                              Participant

                                                                                                “Em sẽ không yêu một ai khác ngoài anh đâu” – Câu nói làm cho anh biết rằng em chính là người anh cần.

                                                                                                Câu chuyện của tôi bắt đầu từ khi cái hôm thi Tốt Nghiệp, không hiểu lí do vì sao, hay trời xui khiến, tôi đã gặp Người ta. Chỉ qua cái nhìn đầu tiên, tôi biết là tôi đã thương. Nói thì có vẻ dối trá, nhưng những ai đã trải qua trường hợp như tôi, chắc cũng biêt. Cứ như thế, trải qua 3 ngày thi, tôi cứ nhìn Người ta như thế. ” Không biết người ta có biết mình nhìn người ta không nhỉ ? Liệu người ta có bạn trai chưa ?” Những câu hỏi cứ lẩn quẫn trong đầu tôi hết ngày này đến ngày khác.

                                                                                                Rồi chợt một hôm, thằng bạn thân của tôi nó tối nhà, rủ đi Đà Lạt chơi, bản thân tôi cũng ham vui, một phần cũng không muốn nghĩ nhiều đến chuyện đó, nên đã nhận lời nó. Khi đi, tôi không hề để ý trên xe có những ai, do là bởi vì ông thầy của tôi tổ chức, bởi thế tui chi biết mặt một số đứa bạn thân của tôi.

                                                                                                Phải chăng trời lại xui khiến một lần nữa khiến tôi gặp lại Người ta ??? Chính cái đêm đầu tiên trên Đà Lạt, tui đã biết được rằng, nàng cũng có mặt ở đây, và chính trong căn phòng mà tụi tôi chơi. Bỗng, một cảm giác êm ái, cái cảm giác tôi biết là nàng ở bên cạnh tôi chợt xuất hiện. Và như thế đó, chính nàng ngồi kế bên cạnh tôi. Lúc đó, tôi cứ tự nghĩ “Sao mày ngu thế, người ta ngồi ngay bên cạnh mà cũng không biết !”. Tôi liền tấn công, sau một cuộc nói chuyện thì tôi biết người ta tên Kim Linh, một cái tên thật đẹp, ngay cả con người cũng thật đẹp. Thế là tôi biết nàng chính là người tôi cần, người để tôi yêu thương và được yêu thương.

                                                                                                Chúng tôi quen với nhau từ đó. Những ngày tháng bên nhau thật sựt đẹp. Nhiều người nghĩ, khi con người ta đang yêu, và được ở bên ngưởi mình yêu, thì việc gì cũng đẹp. Nhưng với tôi không như thế, tôi biết thật sự đây là cuộc tình đẹp nhất mà tôi từng có, tôi tự nhủ rằng sẽ không bao giờ để mất nàng. ” Anh hứa sẽ không để mất em đâu, dù chỉ một lần”

                                                                                                Thế nhưng, khi người ta sắp đi Mỹ, lại nói chúng ta nên chia tay. Lúc đó tôi shock lắm, chẳng hiểu lí do tại sao, chẳng lẽ chi vì đi Mỹ, mà lại chia tay sao ?? Như thế thật quá vô lý….tôi mới ngồi ngẫm nghĩ mình đã làm sai gì…mà người ta lại muốn chia tay ? Thật sự tìm không ra lí do, nhưng tôi vẫn cố gắng tìm một lí do, cho dù lí do đó có thật hay không…Vào cái hôn người ta ra đi, tôi đã ra tiễn, nhưng….

                                                                                                1 năm đã trôi qua, tôi vẫn cứ chờ người ấy, cho dù người ấy có nhớ hay đã quê tôi. Cho đến ngày hôm nay, tôi vẫn cư đợi, cho dù biết được người ta có bạn trai mới.

                                                                                              • #51800
                                                                                                dunglamnatimanh
                                                                                                Participant

                                                                                                  tang ba con may chu

                                                                                                  biet dau mai mot ui ;la tong thong

                                                                                                  “bao nhieu nam roi van mai co don

                                                                                                  co don co don roi lai don co

                                                                                                  tui chang hieu sao tui ko co 1 moi tinh nao de than tho nhu cac huynh day

                                                                                                  thui de tui tang may huynh vai cau tho ma tui da tinh co doc duoc trong toilet cua truong dh” bach khoa”

                                                                                                  tho bk hay lam

                                                                                                  may co y cua may

                                                                                                  tao co y cau tao

                                                                                                  neu chugn ta ko gap

                                                                                                  ta xin vay tay chao

                                                                                                • #51801
                                                                                                  hic_hic
                                                                                                  Participant

                                                                                                    Chưa bao giờ thấy nhớ một người tên D như tối hôm nay, nhớ đến nỗi không học bài được.

                                                                                                    Có lẽ là bắt đầu biết khóc, bắt đầu biết hối tiếc, bắt đầu biết yêu và bắt đầu biết suy nghĩ kể từ khi có một con bé tên Trang Thư xuất hiện.

                                                                                                    1h đêm, cầm điện thoại bấm số 570….,rồi cúp máy, chỉ để nghe lại một tiếng “alô” khàn khàn nhưng không được. Cứ như vậy, hết nhấc máy lên rồi lại đặt máy xuống, cứ bấm số nửa chừng rồi lại thôi. Có lẽ không phải lỗi tại mình, chỉ vì cái số điện thoại nhà một người tên D….khó bấm quá!

                                                                                                    Mỗi lần nghe một người tên D gào lên trong lớp, mặc dù rất hay nhưng không hiểu sao, mình lại cứ nấc, ho, không thì cũng phải hắt xì hơi lên từng hồi. Có lẽ không phải lỗi tại mình, chỉ vì mình chưa từng khen đứa con trai nào thôi!

                                                                                                    Hồi trước ghét nghe hát, ghét nghe cái giọng rên rỉ giống Đàm Vĩnh Hưng….., bây giờ cứ mỗi lần nghe “Thật lòng yêu em” của nó hát là lại rơi nước mắt.

                                                                                                    Tại sao lại có bài hát đó nhỉ? “Thật lòng yêu em”-thật chuối và cũng thật buồn cười! Tự nhiên rút ra một bài học nhớ đởi rằng: Trên đời này chẳng có gì và cũng chẳng có ai là thật lòng cả…..buồn muốn khóc. À không, bây giờ thì đang khóc thật rồi.

                                                                                                    Tự nhiên thấy nhớ món gà chọi luộc, nhớ lúc phải đứng rửa bát, nhớ cả cái lần khóc tu tu ở trên gác nhà một người mà chẳng vì một lí do nào cả. À không, lí do là vì một người trốn học đi chơi điện tử, thích tự do và sống hết mình cho nghệ thuật.

                                                                                                    Chẳng biết cái cây ở đường Ngã năm sân bay Cát Bi khắc hai chữ T-D có còn ở đấy không nữa nhỉ? Sao dở hơi quá???

                                                                                                    Cứ nghĩ đến cái lúc có một người ngồi hát cho một đứa tên Trang Thư nghe là lại cú, hồi xưa cũng có người hay hát cho mình nghe đấy.

                                                                                                    “Nàng đến như sao trên trời………yêu người thôi…….yêu người thôi……..yêu người thôi……..”Hồi xưa cứ đến đoạn vấp đĩa người ta hát là lại phì cười, còn bây giờ…….sao chỉ muốn khóc.

                                                                                                    Tự nhiên muốn được là thằng bạn cùng lớp, lúc buồn hay chán đời cứ uống cho thật nhiều, lúc tỉnh dậy sẽ quên hết thì thật sướng, nhưng không làm thế được.

                                                                                                    Hồi xưa có người đi xa về mình có quà còn bây giờ một người tên Trang Thư có quà.

                                                                                                    Hồi xưa mình có vé đi coi ca nhạc còn bây giờ có một Trang Thư đứng cạnh người đó dẫn chương trình.

                                                                                                    Hồi xưa đi đâu cũng được phép làm kiêu, còn hôm sinh nhật nhỏ bạn gần đây thì phải ăn thịt thỏ cả buổi tối.

                                                                                                    Hồi xưa……….bây giờ………

                                                                                                    Bây giờ đã khác hồi xưa nhiều lắm và có một người cũng khác, vậy tại sao mình còn chưa chịu thay đổi? Có lẽ người ta không biết người ta có thứ gì cho đến khi mất nó và người ta cũng không biết người ta còn thiếu thứ gì cho đến khi nó đến. Có lẽ mình nên và phẳi sống cho ngày hôm nay.

                                                                                                    Biết rằng hắn đã có bồ mới rồi, biết rằng thời gian thì không thể quay trở lại. Nhưng: từ trước tới nay thì không hề biết một điều rằng: có một người chẳng có gì là đặc biệt, chỉ trong vòng mấy tháng lại để cho mình phải suy nghĩ nhiều và phải nhớ nhiều đến như vậy……….

                                                                                                    ……….Có phải đây là một câu chuyện cười??? ………..Có phải đây là một câu chuyện buồn???

                                                                                                  • #51802
                                                                                                    hic_hic
                                                                                                    Participant

                                                                                                      Trước mặt là hai hàng cây, sau lưng là những ánh đèn vàng. Bóng tóc dài và cái dáng cặm cụi ấy soi xuống lòng đường. Thật nhẹ nhàng…..một chuyện tình…..

                                                                                                      Ngày nào cũng vậy, trên con đường nhỏ chiếc xe đạp chở đầy những tiếng cười trong trẻo vô tư cùng những vu vơ tuổi học trò.

                                                                                                      Sáng sáng, tóc dài ngồi sau lưng cái dáng cặm cụi, cả hai cùng đến trường. Có những hôm không kịp giờ lên lớp chỉ vì chiếc xe đạp lâu ngày bỗng dưng không chịu nghe lời. Ngây ngô mà cũng thật buồn cười…..

                                                                                                      Cuối con đường nhỏ vào những buổi hoàng hôn, tóc dài và cái dáng cặm cụi thường ngồi chỉ trỏ và tưởng tượng về hình thù của những đám mây, những cánh diều để rồi lại phá lên cười thích chí. Đây là diều sáo, kia là diều cá mập…..Những cánh diều xanh đỏ đủ màu đang bay cao bay xa trên nền trời xanh thẫm kia thật giống như những ước mơ bình dị của cả hai đứa…..

                                                                                                      Những câu chuyện về gia đình bè bạn, những băn khoăn về học hành thi cử, những giọt nước mắt, những tiếng cười, những nỗi buồn vu vơ, những giận hờn vô cớ…..Tất cả…..chỉ còn là…..kỉ niệm…..

                                                                                                      …..Trước mặt là hai hàng cây, sau lưng là những ánh đèn vàng. Bóng tóc dài và cái dáng cặm cụi ấy soi xuống lòng đường. Thật nhẹ nhàng…..và…..thật buồn…..Có một dấu chấm nhỏ đã len vào giữa tóc dài và cái dáng cặm cụi. Con đường nhỏ vẫn như vậy…..chỉ có tóc dài và cái dáng cặm cụi ấy…..đã xa nhau

                                                                                                  Viewing 46 reply threads
                                                                                                  • The forum ‘Linh tinh’ is closed to new topics and replies.

                                                                                                  MoviesBoOm

                                                                                                  2003-2023

                                                                                                  Skip to toolbar