” Ôi cuộc sống mến yêu làm sao ! Ta phải sống để hưởng thụ cho hết kiếp này ! Ta sẽ ghi lại dấu ấn cuộc đời mình bằng niềm hạnh phúc thay cho một phần quá khứ buồn đau ! ” – Tôi phải thốt lên như thế sau khi xem xong Candy của Neil Armfield – một đạo diễn còn rất mới đối với công chúng , đến từ Châu Úc . Dựa theo tiểu thuyết cùng tên của Luke Davies , xuất bản lần đầu vào năm 1997 , Candy có một trong rất nhiều những khung hình tối giản nhất cho một phần đời của một bộ phận trung bình trong xã hội ngày nay : gia đình Dan , Candy và lão giáo sư ăn chơi mạt hạng : Casper .
Vì sao tôi lại phải nhắc lại câu châm ngôn thời trẻ của mình : ” Sống là để hưởng ! ” , bởi vì tối biết cái giá phải trả là rất lớn nhưng ….tôi chưa bao giờ rơi vao trường hợp đó , khi tôi biết dừng lại đúng lúc !
Chưa đọc cuốn tiểu thuyết Candy bao giờ nên cũng không thể hiểu rõ 3 chương mà Neil Armfield đã đặt cho bộ phim của mình . Có thể ông cũng đã chiêm nghiệm nhiều lắm sau khi cho chúng ta nhìn thấy cảnh tượng đẹp đẽ nhất ( ?! ) của ” thiên đường ” . Bạn thử tưởng tượng xem , liệu Neil đúng bao nhiêu % với chương đầu của mình …
HEAVEN – Ai có thể chia cách hai kẻ đang yêu cuồng sống vội ?
Có lẽ chẳng một ai định nghĩa được trọn vẹn tình yêu là gì và Neil cũng thế . Ông không buồn đem đến cảm gíc cho người xem rằng thì họ đang yêu nhau . Không một lời nói ngọt ngào lãng mạn , không một hành động nói rõ nhất về sự gắn kết yêu thương . Dan và Candy đến với nhau , yêu lúc nào không hay biết . Tôi gọi đó là sự say đắm chìm , trong ma tuý !
Dan có gia đình , còn ba mẹ , nhưng chỉ là tầng lớp trung lưu , không káh giả , hkông chút tiếng tăm – địa vị , càng không có lấy một sự nâng đỡ . Ở tuổi 30 , Dan vẫn chưa có việc làm , hàng ngày vẫn ăn bám ba mẹ , sống chết với ma tuý . Mẹ của Dan , bà Elaine đáng kính ( ? ) không hề muốn Dan tiếp tục quan hệ với Candy – con bé mồ côi và bệnh hoạn không kém con trai bà . Bà còn khờ khạo hơn khi không nhận ra con trai bà chỉ là một kẻ bần tiện , nhu nhược không chí tiến thủ . Nhìn xem , thiên đàng của Dan và Candy là gì ?
Vâng , nó chính là ma tuý đấy ! Cả chục phút của ” Thiên Đường ” , họ rơi vào vòng xoay của tình dục , ma tuý , bụi đời , cắp vặt …Niềm đam mê của họ mang màu trắng …đục , che mất cả ánh sáng ban ngày để họ kiẹp nhận ra , đâu là thiên đàng thật sự , còn đâu là hiện thực …
Tôi chẳng thể nào lên án họ , nhưng con người như họ không thiếu gì quanh đây . Họ còn đang mê man trong niềm hân hoan tột cùng của tuổi trẻ , trách gì họ ? Không còn tiền , họ đi bán đồ đạc , không ai chịu mua đồ cũ , Candy bán mình lấy …50USD !
Vài ngày sau họ kết hôn , chắc chắn niềm vui sẽ nhân đôi . Từ nay , cả hai sẽ sống bên nhau , cùng nhau chia sẻ tất cả mọi cảm xúc vui buồn , những nỗi buồn không tiền , những cơn vui tình dục-ma tuý .
Đám cưới thật đơn giản nhưng mang lại rất nhiều cảm xúc . Nhìn Dan và Candy mỉm cười trước bàn tiệc thánh , tôi tin họ đã có một ” thiên đường ” thật dự cho riêng mình . Gia đình , người thân , bạn bè bên cạnh …Không một ai biết họ đang nghiện ma tuý , cơn giông cuốn họ đi xa khỏi trái đất ….
EARTH – Hỡi những kẻ mơ mộng , mau quay về thực tại thôi !
Không có việc gì làm , Candy càng trở nên quái gỡ và dữ dằn như một bà mụ . Cô sẵn sàng chửi mắng Dan không tiếc lời khi anh đem thuốc về cho cô quá trễ . Dan thật nhục nhã và ê chề , ” Chúa ơi ! Sao tôi lại có một thằng chồng ngu thế này ! ” . Khá khen thay cho anh chàng Dan với câu nói ….”bất hủ ” : ” Anh chỉ biết kiếm tiền mua thuốc cho em . Anh còn biết làm gì nữa ? “
Đừng vội cười nhạo Dan mà tội nghiệp bởi vì tôi nghĩ rằng có một sự đảo ngược giữa hai con người này . Thông thường khi người đàn ông cáu gắt với vợ , cô vợ càng nhịn nhục thì anh chàng càng lấn tới , cô vợ im lặng cho qua thì anh chàng càng điên tiết hơn . Lần này thì Candy chịu hết nổi , phang ngay cái cốc thuỷ tinh vào đầu Dan với tốc độ nhanh chóng mặt , anh chàng né không kịp . Máu bê bết , f**k tuôn ra xối xả …
Candy mang thai , vẫn không chịu dừng ma tuý lại . Nhìn thấy họ , trong một căn hộ nhỏ thó , dơ bẩn , không có lấy một thức ăn bổ dưỡng cho Candy . Chẳng có tiền , không có thuốc , họ rơi vào bế tắc , những lúc lên cơn thê thảm , giận dữ , khủng khiếp và ám ảnh . Dan bất lực trong việc kiếm một việc làm , Candy gằn giọng van xin tiền bạc từ người quen . Một kết cục đáng buồn , đứa con của Candy quá yếu , không thể chào đời . Nhìn thấy đứa bé nhỏ hơn bình thường , tôi chạnh lòng . Lần này thì tôi cũng không thể trách họ được . Đâu một ai muốn đứa con đầu của mình ra đời thế này ? đâu ai muốn một kết quả không mong đợi này ? Dan và Candy đã trả giá rồi đấy , có ai vừa lòng không nào ? Nực cười quá , tôi đâu muốn như thế ?
HELL –Quá trễ
Mất đi đứa con đầu , những tưởng Dan và Candy sẽ kiếm cho mình một công việc và thay đổi cuộc đời mình . Nhưng không hề , họ vẫn tiếp tục lao vào ma tuý , gặp gỡ vị giáo sư Casper đồng tính – người luôn dẫn dắt họ đến với những loại thuốc cực kì shock , ông gọi chúng là ” Jesus Juice ” .
Cả hai dọn đến căn hộ mới , nói là mới nhưng nó bẩn thỉu – bế bối như bị bỏ hoang nhiều năm . Không thể ví họ như ” Một túp lều tranh , hai trái tim vàng ” . Bởi vì họ đang sở hữu một cái nhà mục , hai trái tim màu trắng . Nhiều người không biết đấy thôi , Candy không bao giờ quên được những gì cô phải trải qua cùng Dan . Còn anh , với chỉ lời nói : ” I Love You ” vô nghĩa ấy , liệu có đủ cho họ sống với nhau trọn đời này không ?
Thử nghĩ xem , liệu có ai sống mà chỉ cần nói , cần nghe ” I Love You ” ? Ai sống nổi khi không có tiền bạc trang trải ? không có việc làm nuôi sống nói chi đến ước mơ nhà văn của Dan , hoạ sĩ như Candy . Họ đã rơi từ ” Thiên Đường ” xuống ” Trái Đất ” rồi , họ vẫn chưa nhận ra mình đang ở vực thẳm hay sao ?
Vực thẳm ngay trước mắt thì làm sao mà nhận ra ? Một lần nữa phải nói rằng tôi không thể trách họ , không thể nói một lời biện minh nào , nhưng tôi hiểu được cảm giác mà mình đang cảm nhận . Sự bế tắc đã lộ rõ dần , nó còn mạnh mẽ và khủng khiếp hơn khi ba mẹ Dan đến thăm ngôi nhà mới của họ . Bà Elaine và Candy gây gỗ ở nhà bếp . Lần này , Candy không còn ý thức được mình như trước nữa , cô đã nói ra điều bấy lâu mình giấu kín – nỗi đau mất mát gia đình và thiếu vằng sự chăm sóc của ba mẹ . Rồi từ đây , cả hai sẽ rời xa thiên đường , mãi mãi …
Candy rời bỏ Dan , như để quên đi tất cả những kí ức mà cô trải qua cùng Dan . Anh trở về nhà với bó hoa vàng dại , héo úa …nhưng Candy không còn ở đó nữa , cô chỉ ở lại với tất cả những cảm xúc đau buồn , tức giận , phẫn nộ và thù hận về Dan và gia đình anh . Mọi cảm xúc ấy , cô đã viết lại , trên tất cả những bức tường trong căn nhà mới của họ …
Nhiều tháng dài trôi qua , Dan giờ an phận với nghề rửa bát , làm việc từ sáng đến tối , quên mất cả ma tuý ( ?! ) . Một buổi sáng đẹp trời nào đó , Candy đến tìm anh , vẫn nụ cười và khuôn mặt đẹp . Lần đầu tiên Candy đến trong cuộc đời của Dan bằng mái tóc xoăn vàng , khuôn mặt khả ái với làn da trắng , vẻ quyến rũ của một cô gái thành thị . Giờ trước mắt Dan là hình ảnh ấy , hkông khác gì ngày xưa . Dan thì khác nhiều , dáng vẻ không còn bệnh hoạn nữa , đã thay đổi . Anh muốn Candy quay lại , tất nhiên , vì anh yêu Candy . Candy thì sao ? Mỉm cười , im lặng và bước đi …
Chia tay như thế này thì yên lặng quá . Dan chỉ biết ngồi đó mà không nói gì cả . Anh cũng chẳng biết nói gì để giữa lại tình yêu của mình , Candy đã không còn lưu luyến gì quá khứ đau buồn thì anh cũng không thể dám hứa rằng nếu có quay lại , họ sẽ hạnh phúc hơn ?
Dừng lại như thế với tôi là chưa đủ , tôi muốn có một cái kết khác , dễ cảm hơn nữa . Bởi vì đọng lại trong tôi cho đến khi những hình ảnh cuối cùng của phim kết thúc là cửa chỉ vuốt ve mái tóc mà Dan dành cho Candy , hay hành động gây shock cho người xem khi Candy quệt một vệt máu từ cánh tay của Dan và nếm thử nó …Âu đó cũng là hai điều ngọt ngào nhất mà họ : Dan và Candy đã dành cho tôi , một tình yêu lớn nhưng chưa đủ trọn vẹn !
2003-2023