Kim Ki Duk sinh ra tại Bonghwa, miền Bắc tỉnh Kyungsang. Lớn lên tại một làng thuộc miền núi, ông là một cậu bé nghịch ngợm hay bẻ tay những đứa trẻ khác. Năm lên 9 tuổi, ông cùng gia đình cùng lên Seoul sống. Ông vào học tại một trường dạy về nghề nông, nhưng ông đã bỏ học nữa chừng ngay khi anh trai của mình bị đuổi học. Ông phải đi kiếm việc làm ở các xí nghiệp và năm 20 tuổi ông gia nhập hải quân.
Kim rất thích hợp với cuộc sống tại quân ngũ, suốt 5 năm ông được làm nhân viên sĩ quan cấp thấp. Môi trường này đã giúp ông có nhiều vốn sống về tình chiến hữu mà sau này ông đã đưa vào phim của mình. Mối quan hệ giữa Hong-san và Chung-hae trong “Wild Animals”, và Chang-gook và Ji-hun trong “Address Unknow” là 2 ví dụ. Ngoài ra còn tình chị em trong bộ phim “Birdcage Inn”. :image1:
Sau khi xuất ngũ, Kim trải qua 2 năm ở một nhà thờ với mục đích trở thành một linh mục trong khi ông tiếp tục công việc vẽ tranh như khi ông làm hồi bé. Năm 1990, khi đủ tiền mua vé máy bay, ông quyết định sang Paris. Để trang trải cho chi phí hàng ngày ông phải bán tranh và làm việc tại một xưởng vẽ. Khi Kim đến Paris, ông xem “việc sản xuất bằng sức lao động của con người là điều đáng quý nhất trong cuộc sống và ông bỏ mặc những ý nghĩ về văn hóa và xem nó như một thứ xa xỉ” nhưng những gì ông thấy ở đây đã khiến cho ông một cái nhìn mới.
Sau khi trở về từ Pháp, ông tập trung rèn luyện việc viết kịch bản của mình trong suốt 6 tháng. Ông đã nhận được tin vui rằng 2 trong số những kịch bản của mình đã được chọn trong cuộc thi viết kịch bản. Không quen với việc sáng tác, không đề cập tới việc sử dụng từ ngữ, ông đã chăm chỉ sáng tác những kịch bản đề cập tới những vấn đề diễn ra gần gũi với cuộc sống mà ông đã từng trải qua. Năm 1996 , ông làm bộ phim đầu tay “Crocodile” mặc dù ông chưa hề học qua 1 trường lớp điện ảnh nào trước đây. Trên thực tế, ông vừa làm phim vừa học hỏi, tự ông đào tạo cho mình. Có lẽ vì vậy mà những phim của ông dễ bị các nhà phê bình chỉ trích. Ông trả lời cho những lời chỉ trích này rằng : “Có lẽ giảm nhẹ những lời chỉ trích này thì Kim Ki Duk cảm thấy không thoải mái”.
Ông miêu tả nhân vật Ji-hum trong “Address Unknow” và Crocodile trong “Crocodile” như chính bản thân mình. Thậm chí không cần lời giải thích nào, chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy nhận vật chính là đạo diện vì họ đều là những hoạ sĩ. Họ đều mang một hy vọng: một cuộc sống thoải mái như một con chim, một con cá vàng và như một con rùa.
:image2:Theo những phim của Kim dựng thì cuộc sống bắt đầu với một cách khác biệt với các nhà làm phim khác. Không bị ràng buộc bởi những trường lớp đào tạo về điện ảnh nào cũng như trước khi trở thành một đạo diễn thật sự ông cũng chẳng phải làm công việc của một trợ lý đạo diễn. Nhưng những lý do trên chính là điều khiến ông trở thành một đạo diễn phóng túng, tự do. Phim của ông có thể được xem như một bản tiểu sử cùng với một chiếc máy quay và đối với ông cuộc đời, những phim của ông và sự tàn nhẫn chúng luôn đan xen nhau. Những sự thật tàn nhẫn trong phim của ông luôn khiến cho khán giả cảm thấy sợ hãi còn các nhà phê bình phim thì xem chúng như 1 thứ gì đó rất kinh tởm. Nhưng nhìn lại thì những điều ông gửi gấm đều là điều hoàn toàn có trong thực tế. Ông đưa chúng ta vào cái thực tế ấy rồi hướng chúng ta tới cách để tự bản thân mỗi người “sửa mình”.
Phỏng vấn Kim Ki Duk
-Trong The Isle, Address Unknow và Bad Guy ông xây dựng hình tượng người phụ nữ bằng cách này hay cách khác họ bị thúc đẩy để bán thân thể của mình?
+Tôi xem phụ nữ luôn ở 1 tầm cao hơn người đàn ông. Người phụ nữ có cái gì đó luôn mời gọi mà người đàn ông nào cũng cần đến, và thậm chí họ (những người đàn ông) sẽ phải trả tiền để đạt được họ. Nhiều người không đồng tình với tôi về vấn đề này, nhưng cách mà tôi nghĩ về mối quan hệ giữa phụ nữ và đàn ông cũng như 1 loại hình thức mua bán. Khi có rắc rối xảy ra giữ mối quan hệ này, nó sinh ra 1 nguồn năng lượng và làm thế giới này quay vòng. Đó là 1 mâu thuẫn đối với thế giới nhưng no cũng phản ứng sự khác biệt về văn hoá. Ví dụ như Châu Âu, những phim đề cập đến vấn đề “sex” nó có vẻ rất tầm thường, nhưng phim châu Á thì bạo lức hơn, mạnh mẽ hơn bởi vì mâu thuẫn giữa phái mạnh và phái yếu cón rất lớn.
-Có nhiều phụ nữ phản đối phim Bad Guy với so với những phim trước của ông không?
+Có. 90% các nhà phê bình nữ không chấp nhận những gì mà tôi miêu tả trong phim. Nhưng bạn thử nhìn vào những khán giả đến xem phim, 80% những người đến xem đều là phụ nữ. Nếu bạn nhìn vào những nhà phê bình nhận định phim thì thái độ họ là luôn phủ nhận bộ phim của tôi nhưng phần đông những khán giả còn lại họ tỏ ra rất đồng tình và chấp nhận chúng. Họ hiểu bộ phim. Nếu bạn nghĩ phim của tôi như 1 điều mà Kim Ki Duk đã tạo ra những rủi ro cho phũ nữ thì thật nguy hiểm. Nhưng bạn nghĩ nó như 1 vấn đề mà đã tồn tại trong xã hội này thì bạn thật sự không thể ghét Bad Guy.
:image3:-Ở Hàn Quốc, Bad Guy được xem là bộ phim thành công của ông nhất cho đến nay. Ông có nghĩ thành công về mặc doanh thu là một thất bại đối với 1 nghệ sĩ không ?
+Thành công của bộ phim là vì nhờ vào diễn viên chính, Cho Jae-Hyun. Đột nhiên anh ấy đã trở nên nổi tiếng vì anh tham gia vào 1 serie phim truyền hình được xem là nổi tiếng nhất Hàn Quốc. Vì thế nó không phài là lỗi của tôi.
-Có tin đồn rằng Hollywood muốn làm lại Bad Guy và sẽ mời ông làm đạo diễn?
+Tôi rất muốn làm Bad Guy tại Hollywood với dàn diễn viên của Mỹ, ví dụ như Brad Pitt. Nhưng đó chỉ là mong ước của bản thân tôi, vẫn chưa có lời mời nào đến tai tôi cả.
Tổng hợp bởi Ara
Leave a Reply
You must be logged in to post a comment.