Forums › Việt Nam › Phim Việt Nam › Nhảm nhí về Báo chí và phim Việt Nam một tí › Reply To: Nhảm nhí về Báo chí và phim Việt Nam một tí
Phim Chiến Dịch trái tim bên phải là phim nghệ thuật?
Thật bi kịch cho nền điện ảnh Việt Nam khi người ta không biết cái gì gọi là nghệ thuật, cái gì gọi là thương mại. Xem một vị có chức sắc phát biểu đây
“NSND Huy Thành-Chủ tịch Hội Điện ảnh TPHCM – nhận xét: Mỹ Duyên rất có nghề, có thể nói trong làng điện ảnh TPHCM hiện nay cô và Hồng Ánh là 2 diễn viên chuyên nghiệp nhất, nhưng trong Nữ tướng cướp diễn xuất của Mỹ Duyên không thể vượt qua chính cô trong những bộ phim trước đó vì Nữ tướng cướp thuộc dạng phim thị trường”.
Vậy là nếu phim thị trường thì diễn viên diễn không thể hay bằng phim nghệ thuật? Lâu nay VN toàn diễn viên đóng phim nghệ thuật, vậy hẳn diễn viên ta thuộc hàng siêu sao đẳng xấp xuất sắc không rồi. Nên khán giả chả ma nào ra rạp xem phim nữa hết. nghệ thuật kiểu VN là thứ không thể nuốt nổi, có nhồi vào miệng thì cũng ói ra. Cái tư duy của ngài ngồi ghế quản lý điện ảnh mà nói rằng, Diễn viên đóng phim thị trường nên không vượt qua các vai trong phim nghệ thuật thì nghĩ tội quá.
Nếu phim Cướp biển cùng Caribê mà của VN làm thì chắc là Johnny Depp khóc thét còn cái viện hàn lâm sẽ bị chửi cho nát mặt vì cái tội đề cử cho nam diễn viên này giải thưởng trong một phim sặc mùi thương mại từ đầu tới cuối.
“NSƯT-diễn viên Ngọc Hiệp cũng đồng tình với nhận xét của NSND Huy Thành, cô cho biết khó đánh giá được diễn viên trong những phim mang tính thị trường”. Sao lại khó vậy, phải chăng vì phim thị trường dễ làm, dễ đo`ng quá. Dễ quá nên lâu nay chẳng ma nào ở Vn làm, chỉ toàn làm phim nghệ thuật, không nghĩ cớ làm phim tuyền truyền để moi tiền nhà nước thì cũng tự bôi bẩn đất nước để bán phim cho Tây, và vỗ ngực xưng danh là nghệ thuật?
hình như Ngọc Hiệp cũng làm đạo diễn và là nhà sản xuât của 39 độ yêu. Chả trách gì bộ phim được gọi là thương mại này tệ đến mức không tưởng tượng nổi.
Xin lỗi các vị. phim thương mại không có đơn giản là tuột quần, lòi vú, không phải là kêu người mẫu, ca sĩ vào ỏng ẹo là ra phim thương mại đó. Loại phim đó, là loại phim chụp giật. Kiểu làm hpim đó thể hiện sự ấu trĩ, non nớt của người làm phim. Và cả người quản lý. Làm gì có chuyện phim thương mại dở hơn phim nghệ thuật. Phim nào cũng hay, nếu làm hay. phim nào cũng khó làm. làm để khán giả xem và yêu thích, chẳng cần lừa đảo người ta mà họ vẫn đến rạp xem, khó lắm. Chứ còn kiểu chiếu phim miễn phí, xong rồi ép đi xem, các khối đoàn thể phải đi xem, ai không đi xem bị trừ lương, bị bôi đen trong sổ đoàn viên, bị kiểm điểm, sau đó tri hô lên “phim tôi có hàng triệ khán giả” thì đúng là nhảm nhí
Ông Huy Thành còn khẳng định như sau: Theo NSND Huy Thành, Đào Duy Phúc là người có thể dung hòa được kiểu làm phim vừa mang tính nghệ thuật mà vẫn hấp dẫn được khán giả. Chiến dịch trái tim bên phải thành công ở cả 2 mặt: thương mại và nghệ thuật, qua đó cho thấy trong số đạo diễn trẻ hiện nay Đào Duy Phúc rất có triển vọng.
Chỉ như CDTTBP mà đã gọi là nghệ thuật rồi thì thôi, từ ngay tôi thề không xem phim nghệ thuật BN nữa. nghệ thuật gì cái phim mà dân Mỹ đã làm từ đời tám hoánh nào mà xếp vào dòng phim con nít, làm hay gấp trăm ngàn lần mà chỉ có mỗi giải MTV nhí nhố là trao tặng, chứ đừng được giải thưởng đàng hoàng uy tín nào ngó vào.
Ôi thôi cái nghệ thuật ở VN. Chỉ cần không có gái, không có vú, không có mông, không có đồng tính đều trở thành phim nghệ thuật hết.
Phim nghệ thuật muôn năm
2003-2023