Forums › Phim › Tổng hợp › Tu – Thế nào là chân tu › Reply To: Tu – Thế nào là chân tu
Ngày nay, xã hội phát triển thêm và tôi dường như thấy khái niệm chân tu dường như xa vời hơn thuở trước.Ngày còn nhỏ lang thang nơi góc phố, bốc cát xây lâu đài, tháo dép chơi tạt lon hay đôi khi nhảy dây với mấy bạn gái xinh xắn.Vẫn trong tôi hình ảnh 1 vị sư già nua, gương mặt khắc khổ, manh áo cà sa vàng cam – cái màu vàng mà khó phân biệt với mảnh đất phèn quê tôi, đôi chân trần nựt rạn đi dưới cái nắng hanh háo, gay gắt cửa Sài Gòn, trên tay cầm cái bình bát xin bố thí chút cơm chay.Thuở ấy mẹ vẫn hay kêu tôi đem ít trái cây khi là trái chuối già, khi là trái hồng xiêm gọi là kính đệ tự của Phật.Cái khuôn mặt khắc khổ với cái nụ cười hiền hòa vẫn còn trong tôi cho đến bây giờ.Nhưng đó, vẫn chỉ là chuyện của 10 năm trước, khi tôi còn bé xíu, chứ ko phải là bé bự như bây giờ.
Bây giờ tôi lớn, tôi thấy các nhà sư đi xe gắn máy, có khi đi bằng ô tô, xài điện thoại di động, và lâu lâu vẫn thấy các ngài lươn vòng nơi quán thịt cầy.Tôi lại nhớ đến cái lần mà bố tôi tham gia chiến dịch quét 1 động karaoke, theo đàon xe ríp chạy về có 2 vị tăng ni vẫn còn nghêu ngao…Em ơi, em ơi lòng anh đang chơi vơi với cái mồm phả mùi bia hơi nồng nặc.
Và ngày nay, film cũng thế, film cũng mang những hình ảnh tu chưa tới Niết Bàn đã ngã vèo vào âm phủ ấy.Trong Xuân, Hạ, Thu Đông rồi lại Xuân, từ 1 đứa trẻ với những trò nghịch ngợm dại khờ nhưng mang chút tà tâm khi lớn lên bỗng không kiềm chế được dục vọng và phá giới.Những khao khát đó là bình thường, là rất bình thường nhưng đã tu – chân tu thì phải dẹp bỏ.Cái kết cục chả mấy hay ho của người từ bỏ bao nhiêu kinh kệ để chạy theo lại những dục vọng tầm thường đã phát triển cái ác tâm thuở nhỏ khiến hắn trở nên cuồng sát với con mắt điên dại.Nhà sư già cũng phải trả giá, bởi chân tu là mang hết những khổ hạnh vào mình, sẵn sàng gánh chhịu những tội lỗi của thế gian, mang vào thân mình những khổ hạnh.Khi thấy những con vật bị cột đá khiến chúng sống dở chết dợ, nhà sư ấy đã không thả chúng ra, ngược lại để yên và trừng phạt cậu bé.Chính vì thế, mà ông đã nợ cậu bé này và…nợ cả con rắn (Con rắn là con vật duy nhất bị chết trong số 3 con vật bị cột đá).Bởi vậy, khi ông tự thiêu mình thì bên bộ cà sa sờn rách của ông là 1 con rắn bò ngang và nằm đó chờ 1 người khác đến.
Trong Samara cũng vậy, người tu hành ko cưỡng lại được sắc đẹp của Chung Lệ Đề và trong rừng trúc xào xạc tiếng lá khô, sự hoan lạc trong phút chốc của anh đã phá bỏ toàn bộ những chân tu mà bấy lâu cái thiền viện ấy gầy dựng.
Bộ film Việt 1735km cũng đề cập đến vấn đề tu hay không tu, tu đúng tu sai và…tu hiện thực của nước Việt Nam.Có hay ko chuyện thầy tu uống Num bờ Oanh và đánh bi da máy lạnh.Có…chả phải tôi đã dẫn chứng nhà sư …nghêu ngao Em ơi em ơi lòng anh đang chơi vơi với mùi bia hơi kia sao? Chuyện lấy vợ…Tu rồi làm sao lấy vợ mà trả lời là chưa nghĩ tời.Cái chữ Chưa nó khác cái chữ Không.Rồi cái chân tu mà vị tiểu sư hụ kia giải thích cho Trâm Anh là gì ? Ừ, tu là đạt đến cõi Niết Bàn…ko hẳn vậy, thì ban đầu là ác, sau là bớt ác, rồi bỏ hết hỉ nộ ái ố….Thật sự mà nói thì tu là giữ cho tâm hồn mình trong sạch, xóa bỏ tạp niệm…giữ cho thân mình ko dính lại phàm tục và hướng người khác đến cái Thiện…
Viết nhiều như vậy, tôi chỉ muốn trình bày cách nghĩ của tôi về tu hành và nhận xét về những bộ film có dính dáng đến vấn đề này, để rồi thấy film ảnh thực ra gắn liền với cuộc sống.Những bộ film hay ( được kể ra ở trên) thường phản ánh được sống mà chúng ta vẫn sống hàng ngày, vẫn hít thở…..Cái vấn đề tu thì người xưa cũng từng nhắc nhở….
Thứ nhất là tu tại gia ( tại tâm)
Thứ hai tu chợ
Thứ ba mới tu chùa
Hiểu được chữ tu đã khó, nhưng làm theo chữ tu lại càng khó hơn…..phải vậy không ???
2003-2023