Khúc tình ca trầm lặng

Nó hối thúc tôi.Tôi cười vì cái giọng điệu của nó, chả ai tin nổi 1 đứa như nó lại cuống cuồng đi tìm 1 bài nhạc film. Đến tôi còn không tin được nữa là.Nó từ nhỏ đến lớn cái gì cũng tốt, cái gì cũng đẹp, khác chăng là nó kỳ lạ trong những suy nghĩ thâm sâu tận tâm hồn nó. Nó lớn cùng tôi và ngày ngày tôi nhìn thấy sự thay đổi nhỏ nhặt trong lòng nó.

1 ngày nó chợt bảo nó xúc động cho mối tình trong 1 bộ film. Mắt tôi chắc là tròn to lên hẳn vì nó chưa bao giờ khóc hay thậm chí là buông 1 lời bình phẩm cho 1 bộ film nào.Vậy mà giờ đây, ngồi trước tôi, nó – nó bằng xương bằng thịt huyên thuyên về 1 bộ film mà nó vừa xem. Nó nói như chưa bao giờ được nói và nó kể như thuộc lòng từng chi tiết của mối tình Blue Universe – phải, mãi đến khi nó rời khỏi thế gian này tôi mới biết đó là Blue Universe – Chuyện tình đau buồn trong trường đại học của nam thanh niên tên Lam Vũ.

Nhớ lời nó kể về nét mặt Lam Vũ khi nhận được món quà từ thương gia Đông.Nụ cười, ánh mắt và cả cái hôn cảm ơn nữa.Nụ hôn lên má nhẹ nhàng, đối mắt sáng long lanh cảm động.Nó nói, Lam Vũ không quá đẹp để khiến người ta si mê, nhưng đủ cho Đông thương yêu vì cái vẻ ngoài chân chất, thật thà và ngây thơ.Lần đầu gặp nhau là 1 cuộc mua bán thân xác, phô trương mọi cơ quan trên cơ thể.1 cuộc mua bán xác thịt chính xác từ nghĩa đen đến nghĩa bóng.Nó xem film chú ý đến cảnh Đông lau từng vệt nhơ nhuốc – kết quả của cuộc truy hoan ai ân hưởng lạc vừa qua – từng vết nhơ trên ngực của Lam Vũ.Lặng yên, nằm chống tay, nằm sấp, những điều nhỏ nhặt mà phô bày nhiều suy nghĩ nhục dục.Nó kể tiếp về ngày mùa đông giá lạnh, khi Lam Vũ bước ra khỏi cổng trường đại học bất chợt gặp Đông đứng đó chờ đợi.Là ngày mùa đông lạnh giá, là con tim Đông hoang lạnh, vắng tênh.Là mặc cảm của Lam Vũ với con đường kiếm sống nhơ nhuốc.Không hẳn vậy, Lam Vũ không phải trai gọi chuyên nghiệp.Đông là người đầu tiên tận hưởng cái cơ thể đó, là người đầu tiên khám phá và mang lại những khoái lạc cho Lam Vũ.Từ cuộc mua vui xác thịt đến tình yêu chân thành e rằng còn quá xa trong cái xã hội Ăn Bánh trả tiền, mật ít ruồi nhiều này.Người ta nghĩ – hay chính Đông cũng co thể nghĩ Lam Vũ đến với ông chỉ vì tiền.Mà cũng không đơn giản như vậy vì Lam Vũ và Đông đều là đàn ông.Phải mà, cái thứ tình cảm bị kì thị, bị khinh bỉ đó thì làm sao có thể ngang nhiên tìm đến nhau mà sống.Nó chua cay nói : “Yêu vậy khó lắm đó mày.”

Ừ, lời của nó nói nhiều ẩn ý quá, đến tận bây giờ tôi mới hiểu.Nó mất rồi, nó mất như Lam Vũ phải chết trong film vậy.Phải chăng đó là kết cục duy nhất.Nó vẫn nói nó thích nhất câu hỏi của Đông :” Em dùng lọai dầu gội nào vậy, Lam Vũ ?”….Mắt nó nhạt nhòe khi nghe câu đó…mắt Lam Vũ cũng tràn trề nước mắt.Nó thích lắm câu nói ấy – sự quan tâm nhẹ nhàng mà chân thành, nó yêu sao câu nói ấy, yêu sao sự lãng mạn đó, yêu sao sự chân thành đó.Nó thích cả đọan trên giường của Lam Vũ và Đông, đọan mà 2 người nắm nói chuyện, Lam Vũ nằm gọn trong vòng tay của Đông, 2 mái đầu kề sát nhau, trò chuyện và đùa giỡn.Những lời thoại thân mật đến ngượng ngùng người xem, những tiếng thở khơi gợi những xúc cảm của tình yêu.Xin chớ cho rằng đó là sự khiêu dâm như tôi ngày nào, bởi xem film rồi mới thấy đó là khung cảnh của 2 người.Có tình yêu, có sự thương yêu đấy chứ….

Lam Vũ chết, chết ngay trên đường quay về với Đông.Những hàng cây dày đặc tuyết, những con đường tuyết lấp dày đặc trơn trượt…Là nước mắt Lam Vũ rơi khi biết tòan bộ sự thật…đọan kết cuộc tình buồn lắm…Nó khóc, khóc tức tưởi, nấc nấc từng tiếng nghe não lòng…Mà nó khóc cũng phải, buồn quá mà, Blue Universe – không quá đặc biệt, nhưng thấp thỏang đâu đó nỗi buồn…tiếng đàn cứ chầm chậm, đoạn đầu cứ như tiếng chuông nguyện hồn ai.Nghe ca khúc này tôi chỉ ao ước mình mau mau học được tiếng Hoa để có thể nghe và cảm hết những nỗi buồn trong nó.Dẫu nghe lóang thóang vẫn thấy chút buồn bã nhưng chưa thấm với những nỗi buồn sâu sắc của Lam Vũ và Đông.Buồn vì Lam Vũ chết, buồn vì Đông vào tù, buồn vì cuộc tình không thành.Cuộc tình này sẽ đẹp biết bao nếu nó không là 1 cuộc tình giữa Đông và Lam Vũ – đại diện cho những con người có sự khao khát tình yêu và dục vọng trái với tự nhiên.Cuộc tình đó phải chăng là cuộc tình đẹp nhất với Đông, cũng có thể nhưng dám chắc đó là mối tình đầu ngọt dịu của Lam Vũ.

Giá mà Lam Vũ không gặp Đông, chắc Lam Vũ sẽ không chết.Giá như nó không xem Lam Vũ, nó sẽ không tìm thấy bản chất bên trong người nó.Nhưng nếu Lam Vũ không gặp Đông, Lam Vũ liệu có biết tình yêu ? Còn nó, không xem Lam Vũ, liệu nó có biết yêu, hy sinh và…mất đi với tình yêu của nó.Giá như nó kiên cường hơn, giá như Lam Vũ có kết cục bớt buồn hơn…giá mà người ta đừng kì thị…giá như…Phải, có quá nhiều cái giá như…

Giờ tôi chỉ muốn….Giá như có thể thấy nó, cùng nó xem lại Lan Yu, cùng nghe lại khúc ca Blue Universe…Nó – sẽ hạnh phúc với người nó yêu ở thiên đàng – dẫu gì chăng nữa – 2 đám mồ xanh cỏ kia vẫn đang cần tôi đến tảo mộ trong vài ngày tới.

Nhớ nó…..


Posted

in

by

Comments

2 responses to “Khúc tình ca trầm lặng”

  1. traiheogiong Avatar
    traiheogiong

    Bạn ơi , cho mình xin nhạc phim bài này nha . Mail của mình là [email protected]

  2. metal Avatar
    metal

    Cùng với Brokeback Mountain, lại một cuộc tình khác về thế giới của những con người đi “trái với quy luật thiên nhiên”, một kết cục buồn cũng như Núi gãy,

Leave a Reply