Có ai đó đã nói ” Life meaning nothing more than sand…” . Nếu cuộc đời con người ko như vậy thì là gì?
Maximus , 1 vị đại tướng tài ba , được lòng mọi người, được binh lính yêu mến , được vua Marcus tin tưởng giao vương vị cho . Nhưng thật khó để làm vừa lòng hết tất cả mọi người , với 1 cá tính trung trực , thẳng thắn như thế . Vì thế khi vua đột nhiên chết , Maximus đã quay lưng bỏ đi tỏ thái độ ko phục tùng Commodus .
Đáng lẽ ra Maximus đã chịu yên phận dưới lưỡi dao sắt bén kia , muốn được 1 cái chết cho đáng mặt nhưng con người suốt đời chỉ tận tuỵ phục vụ cho Rome , ko đòi hỏi gi , ko có ước mơ nào khác ngoài được sống hạnh phúc bên vợ con nay lại phải nghe tin họ sẽ vì mình mà chết thì có mấy ai đành cam chịu ? Hơn nữa đó là người đàn ông , phải có trách nhiệm bảo vệ gia đình mình . Bắt nguồn từ trách nhiệm đó đã tạo cho Maximus 1 sức mạnh để thoát khỏi những người được phái đến giết anh . Nhưng cố gắng đó là gì ? Là cảnh nhà bị đốt tan hoang , là phải nhìn người mình thương yêu lủng lẳng treo trên cao .
Đối lập Maximus lại là Commodus . Giây phút hắn bàng hoàng, sững người rồi đến những giọt nước mắt chực trào ra thật khiến người ta dễ cảm động .Đôi mắt đầy những uất nghẹn , cố gắng kìm nén để ko khóc nhưng đôi mắt ấy cũng chứa cả 1 sự thâm độc , tham vọng riêng tư của bản thân .” Con phải làm gì để được cha thương yêu ?”. 2 người đàn ông ôm chặt nhau , thông cảm an ủi nhau . Và ta biết rằng ngai vàng kia chỉ có duy nhất 1 người được ngồi lên thôi, Commodus càng biết rõ hơn ai hết nếu vị vua già chết đi , lúc này chứ ko phải lúc nào khác…
” Don’t die. They’ll feed you to the lions . They are worth more than we are.” Câu nói dầu tiên Maximus nhận được khi tỉnh giấc và cũng là câu nói chào mừng anh đến với cuộc đời làm nô lệ . Nơi bị coi là món hàng làm lời cho các ông chủ , mạng sống còn rẻ hơn những con thú và phải đón nhận cái chết trước những tràng pháo tay thích thú của đám đông . Thế giới đó là gì vậy ? Chỉ có thắng hoặc thua , sống hay chết , trò chơi mà ta phải đánh đổi bằng cả sinh mạng của mình , và người ta xem giết nhau là thú vui tiêu khiển sành điệu .
Đó là những gì Maximus phải cảm nhận từng ngày , từng phút giây với âm thanh la hét từ đấu trường :” giết, giết “
luôn kề bên tai . Đến nỗi phải hét lên “are you entertained?” . Nhưng rồi vẫn đành bất lực , cam chiu số phận của 1 tên nô lệ ” I may die in this cell tonight or in the arena tomorrow . I’m a slave
.” Nụ cười Maximus mới chua chát làm sao . Công nương ko ở nơi này ko rơi vào hoàn cảnh như tôi sao người hiểu được chứ .
Cuộc đời con người thật chẳng hơn gì hạt cát , nhỏ bé biết bao . Từ 1 vị đại tướng phút chốc trở thành nô lệ , ko còn vợ con , mất hết quyền được sống , được định đoạt số phận mình . Từ 1 tên nô lệ thành dũng sĩ giác đấu . Mọi chuyện thật khó tin . Có phải Maximus cũng cảm thấy vậy mà thường cho cát xoa lên đôi bàn tay . Cát, thật nực cười cuộc đời anh hiện giờ có hơn gì cát đâu . Sống hay chết còn quan trọng gì , mục đích dể Maximus còn tồn tại nơi đấu trường là :” I have only one more life to take . Then it’s done”
Nếu muốn thoát khỏi cuộc đòi làm nô lệ thì điều phải làm là chinh phục dân chúng trước có dân chúng là có tất cả . Maximus cần gì phải chinh phục nữa , vì chính lòng nhân từ đức độ của vị tướng quân đã làm mọi nguời cảm động rồi , trước kia đã vậy bây giờ cũng ko đổi . Commodus chỉ còn cách thách đấu . Thật quá hèn hạ khi đâm sau lưng nhát kiếm rồi bắt người đó đấu với mình . Đấu trường này chỉ là nơi vinh quang dành cho những người gan dạ , dũng cảm nhất thôi . Và lại 1 lần nữa Maximus chiến thắng , chiến thắng tuyệt đối
Tiếng cười trẻ thơ , tiếng phụ nữ hát vang lên đâu đây . Đôi bàn tay của 1 người đàn ông lướt qua trên những bông lúa . Đứa trẻ con chạy ùa ra chào đón cha trở về …Giấc mơ này Maximus đã mơ biết bao lần , và cũng đã từng ấy lần anh đã nghĩ đến , muốn được như thế . Và nay có lẽ đây là lần cuối cùng Maximus mơ về nó khi anh còn tồn tại trên đời này . Sắp gặp lại vợ con , đó chẳng phải là điều bấy lâu nay Maximus vẫn muốnn sao ?
Cuộc đời chỉ là hạt cát, thật nhẹ , con người chết đi chỉ là cát bụi, hãy để những cơn gió thổi cát bụi về lại nơi nó muốn đến . Và chúng ta đều tin rằng ở bên kia , Maximus đang rất hạnh phúc
Leave a Reply
You must be logged in to post a comment.