Jasmine Hoa Nhài Trong trắng, dễ thương
Astrid – một cô bé tuổi mới lớn sống với mẹ ở một thành phố yên tĩnh tại California. Cuộc đời em êm đềm và nhẹ nhàng với những tháng ngày hai mẹ con vui đùa. Astrid đã quen với một cuộc sống không có bố. Trong cuộc sống của hai mẹ con em, không có bóng dáng của người đàn ông. Mẹ em làm công tác của một thợ chụp ảnh. Instrid – một người đàn bà có tuổi, nhưng vẫn đẹp. Đẹp một cách kiêu sa, đài các. Mái tóc dài xoã ngang vai, đôi mắt xanh biếc và làn da trắng ngần là Astrid thừa hưởng
từ mẹ cô. Một cuộc sống êm đềm của Astrid được mẹ cô che chở bảo bọc và đóng khung trong một cái lồng cách ly với thế giới bên ngoài. Astrid luôn được mẹ răn dạy phải sống vì chính bản thân mình, không nuông chiều bản thân để chạy theo những sở thích của người khác.
Thấp thoáng trong cuộc sống của hai mẹ con, Barry hiện lên như một thứ gì đó rất trần tục. Ông là một mối tình thoáng qua của Instrid. Một mối tình nhanh chóng, nhanh đam mê đắm đuối, nhan chán chường và nhanh kết thúc. Và một mối tình sét đánh, một người đàn ông hung tợn chỉ mang lại một kết thúc dở cho cuộc đời của hai đoá hoa.
Đoá hoa diên vỹ – Instrid đài các kiêu sa – phải vào tù và đoá hoa nhài Astrid trong trắng dễ thương – bắt đầu một cuộc phiêu lưu rong ruổi và bị dập nát qua nhiều bàn tay con người.
Daisy Hoa cúc Xinh xắn, mỏng manh, yếu đuối, u buồn
Địa chỉ đầu tiên Astrid đến là một trang trại hẻo lánh xa xôi. Tại đây. Em đã bắt đầu một cuộc đời mới. Em vẫn còn rất buồn bã vì một cú sốc tâm lý quá lớn. Mẹ vào tù với tôi danh mưu sát. Giếu người ư? Ngay cả một con bọ mẹ em cũng chưa nỡ đập chết. Trong tâm trí của em, mẹ luôn dịu hiền và nhẹ nhàng. Cho dù bản tay ấy có cầm dao, thọc sâu vào tim của một người nào đó thì bàn tay ấy đã vuốt tóc em, đã ôm em vào lòng
Starr – một đoá hoa Narcissus đầy quyến rũ, quyến rũ một cách dơ bẩn và lăng loàn với mùi hương rẻ tiền đầy hơi hám nhục dục – đã mang Astrid vào nhà nuôi như hai đứa nhóc mồ côi khác. Bà là một phụ nữ trạc tuổi mẹ Astrid. Thân hình đẫy đà và một tư cách màu mè phóng túng cho bà tự nhiên ăn nằm với một người đàn ông đã có vợ. Ray – một anh chàng thợ mộc là một người đàn ông duy nhất trong nhà Starr – một gia tài để Starr ngày đêm say mê, gìn giữ. Trái ngược với Starr, Ray là một người đàn ông khoảng 30, một mái tóc xoăn màu khói, một đôi vai dài và rộng đủ để một người phụ nữ ngả vào, một đôi bàn tay rộng đủ để vuốt ve âu yếm, một đôi môi ngọt ngào đủ để đưa người vào giấc mộng. Ray bỏ vợ và chung sống với Starr như một cặp tình nhân. Và học không có con, ngoại trừ Carolee – đứa con riêng của Starr.
Trái ngược hoàn toàn với Astrid, Carolee là một bông hoa cẩm chướng luôn loè loẹt phấn son với những bộ quần áo hở hang để che bớt những phần hoang dại của một cơ thề đang khao khát tình dục. Astrid vào nhà – một bông hoa cúc bé nhỏ, cần sự che chở nhưng một dòng suối mát giữa buổi trưa hè oi ả. Astrid mang lại cho can nhà sự dịu dàng khiêm tốn cần có của một người phụ nữ. Astrid chăm học, Astrid sâu sắc, Astrid được hai cậu nhóc trong nhà yêu mến. Và Astrid tìm thấy cho chính mình một chỗ dựa vững chắc, một nơi thay thế cho một người cha và Ray đã nhan chóng trám vào chỗ thiếu vắng trong tâm hồn của Astrid. Nhưng hai người không có gì ngoài những cuộc trò chuyện và những lần ngắm nhìn pháo bông. Pháo hoa rực rỡ bùng nổ trên bầu trời đêm, pháo hoa bùng nổ trong lòng của đoá hoa Narissus.
Starr cảnh cáo Astrid bằng những lời lẽ khó nghe khi bà thấy em và Ray có những va chạm và những ánh mắt mà với Carolee không bao giờ xảy ra. Ngọn lửa ghen tuông ngày càng lớn dần trong Starr. Starr vẫn đêm ngày ngăn cản không cho hai nười gần nhau. Nhưng không, Astrid và Ray vẫn gần nhau hơn và Starr vẫn tức giận hơn.
Bà đã kết thúc chặn đường thứ nhất của Astrid bằng một phát súng vào vai Astrid.
Bóp nát bông hoa cúc nhỏ nhoi, yếu đuối.
Cactus Hoa xương rồng Gai góc, giận dữ
Vẻ đẹp của Astrid làm cho bọn con gái trong cô nhi viện ghen tức. Chúng đánh cô đến khi cô ngất xỉu. Với một bộ mặt bầm tím, Astrid dùng con dao xếp cắt ngắn mái tóc dài của mình và kề dao vào cổ và đe doạ một bông hoa đường phố: Nếu mày và đám bạn mày dám chạm vào tao một lần nữa, tao sẽ cắt cổ mày
Từ đó trở đi, Astrid trở nên gai góc và lạnh lùng. Ở chốn bùn nhơ này, sự ngây thơ chỉ làm cho Astrid thêm nhiều đau đớn. Cô đã bắt đầu đứng vững trên đôi chân mình. Gan dạ và khó gần. Astrid tạo cho mình một lớp vỏ bọc đầy gai góc của một cây xương rồng bé nhỏ. Thật là thiếu sót nếu không kể đến anh – một cậu bé cũng mồ côi như Astrid – một người duy nhất đã làm cho cây xương rồng nở hoa. Cậu bé tò mò với những bức vẽ của Astrid. Cậu ngây ngô lẩn quẩn quanh cô bé và dần dần mang lại cho cây xương rồng những chiếc lá bé xinh. Astrid tìm đươc một nơi để trao đổi về hội hoạ. Một nơi để cô tâm sự, một nơi để nhìn thấy một nỗi đau khác còn đau khổ hơn mình nhiều lắm. Cô dần dần hoà mình vào cậu bé. Những buổi chiều rong ruổi trên đường phố, những buổi sáng tựa lưng nhau để vẽ tranh, những buổi tối ngắm sao bên bờ biển
..
Những gai trong Astrid dường như đã xếp gọn để dành chỗ cho nụ hoa hé mở. Tâm hồn của cô được tắm mát trong làn nước êm đềm của tình thương yêu. Nhưng một gia đình mới lại nhận nuôi Astrid.
Những bông hoa nhan chóng khép cánh để cây xương rồng chuẩn bị cho một trận bão cát sắp tới
BlueBell Hoa chuông – Dễ vỡ
Khoảng thời gina này có thể nói là tuyệt vời nhất của Astrid. Em được một đôi vợ chồng giàu có nhận vào nuôi. Clare – một cành hoa lyly sang trọng qúy phái. Bà là một diễn viên đã luống tuổi đang sống trong một căn hộ sag trọng cùng với chồng là một đạo diễn.
Clare thương yêu Astrid như đứa con gái mình dứt ruột sinh ra. Bà cùng Astrid xem lại những bộ phim bà đã tham gia, chạy bộ trên bờ biển vào mỗi sáng sớm và đi mua sắm. Astrid thực sự yêu qúy Clare như một người mẹ, người chị lớn đã cùng em san sẻ nhiều nỗi buồn vui. Nhưng số phận không buông tha cho Astrid, Clare đã tự giận trên giường khi bị cồng bỏ rơi.
Từng bông, từng bông hoa chuông kêu vang tiếng kinh cầu để tiễn bà về cõi vĩnh hằng và tiễn Astrid về lại cô nhi viện.
Rose Hoa hồng Xinh đẹp và nguy hiểm
I want her Asttrid chỉ vào một người phụ nữ che khuất gương mặt mình sau một lớp trang điểm dày – một bông hoa đêm tàn tạ. Vâng, nhà của Rena là một nơi hội tụ của các bông hoa đêm. Những cô gái với đôi môi đen, tai bấm đầy khuyên, trang phục tuyền một màu đem huyền bí. Những cô gái với những cuộc party thâu đêm, những điêu thuốc lá phì phèo trên môi
Astrid dường như thích thú với cái vẻ bề ngoài thật sực đó. Cô quá mệt mỏi với những gia đình hiền lành nhưng luôn che dấu bộ mặt thật của mình sau lớp mặt nạ da người. Chọn cho mình một mái tóc đen, đôi môi màu đỏ, mắt đen mun và bộ trang phục nhưng một rocker thứ thiệt, Astrid đã trút bỏ cái vẻ ngoài thiên sứ để biến thành một con qủy dữ.
Astrid dường như cản thấy ngộp thở. Cô vẫn mãi quanh quẩn trong cái lồng mà mẹ cô đã đóng chặt cửa.
Bông hoa ăn thịt người Instrid
Mẹ cô – một người cô gái nhanh chóng bị cuốn hút vào một cuộc chơi thâu đêm với một chàng trai trẻ. Astrid chính là kết quả của một mối tình như thế.
Ném con cho Annie, Instrid lại lao vào nhiều cuộc chơi hoang dại khác. Cô chán ghét cái của nợ do chính mình tạo nên. Thậm chí có nhiều lúc cô muốn ném đứa con gái vào tường để rảnh nợ mà tha hồ bay bổng.
Rồi có lúc, Instrid cũng bị đá văng vào tường bởi vì cô như một bông hoa đã bị hút hết mật. Con ong đã chán cô và đi tìm một bông hoa khác, nhiều hương thơm và mật ngọt. Đó là lúc Instrid, trở về với con. Cô tìm thấy ở đứa bé một chút gì an ủi. Cô thương con. Cô yêu con và cô bắt đầu xây lồng để nhốt con.
Mọi lối sống, đặc điểm của Astrid đều gần giống như Instrid. Thậm chí, ngay khi vào tù Instrid vẫn theo doi cuộc sống của con mình. Theo dõi một cách khắt khe và kỳ lạ. Bà viết thư cho Clare, trò chuyện với Clare. Bà không muốn Astrid giống bất cứ ai khác ngoài hình ảnh của bà năm xưa.
Khi nhìn thấy Asrid trong bộ dạng của một con điếm đứng đường, Instrid đã bị schock thật sự. Một Astrid vì bị giam cầm đã biến đổi.
Một cuộc đối thoại diễn ra gay gắt giữa hai mẹ con giữa hai song sắt nhà lao.
Đây là một cảnh nội tâm cao trào nhất của White Oleander . Một cuộc đối thoại mang lại cho Ashtrid một sự thật về cuộc đời của cô và mẹ, một cuộc đối thoại mang lại cho cô một tình mẫu tử dạt dào, một cuộc đối thoại trả lại cho Astrid vẻ đẹp thiên thần của em.
Không phai ngẫu nhiên mà tôi lại chọn tiêu đề của bài viết này là Những mùa hoa bỏ lại.
Trước hết, tôi muốn xin lỗi tác giả của bài hát này vì đã tự tiện lấy tên bài hát của ông mang vào bài viết của tôi.
White Oleander – một bộ phim tâm lý xã hội nặng nề. Suốt 1 tiếng 49 phút phim, cuộc đời của Astrid trải dài và nhiều biến đổi. Em ra đời với hương thơm của một bông hoa lài và hồn nhiên như một đoá hoa cúc trắng. Nhưng đời khôn tha thứ cho em. Đời chà đạp em, buộc phải khoác lên mình một bộ áo giáp để chống trả và buộc em phải rung lê những tiềng kêu ai oán, oán chocuộc đời bị mất tự do.
Mẹ em – luôn theo sát và điều khiển em ngay khi bà bị giam ở trong tù. Dù em ở đâu, làm gì, mẹ em cũng biết và biết nhiều là đàng khác. Mẹ em như một bông hoa ăn thịt kết dính em vào cộc đời bà nhưng kết dính một con bọ lỡ sa chân rơi vào. Nhưng cuối cùng, em đã vùng vẫy và thoát ra khỏi gọng kềm của mẹ.
Astrid đã đi nhiều, nếm trải nhiều mùi vị của đời. Instrid cũng thế. Chĩ vì muốn con được hạnh phúc, bà đã giam con vào những khuôn khổ khắt khe của mình.
.. Mom, please let me go .
The end.
Bài viết của ech_op
Leave a Reply
You must be logged in to post a comment.