Phim Hàn Quốc – những cảm xúc khó quên

*Cảm xúc về Tình bạn:

Có lẽ rằng ai đã từng xem” Sun Hee &Jun Hee” chắc cũng không khỏi xúc động về một tình bạn đẹp như thế! Rằng ai cũng nghĩ là Sun Hee thì luôn tốt , luôn mỉm cười với cuộc sống , rằng cuộc sống là một màu hồng của hạnh phúc, một màu vàng của tình bạn. Jun Sub thì vẫn luôn là cầu nối giữa Sun Hee &Jun Hee. Còn Jun Hee – một cô bé nhà nghèo nhưng vẫn luôn mong muốn mình có được một cuộc sống giàu sang. Tôi cũng đã nghĩ: tại sao Sun Hee lại tha thứ cho những hành động của bố Jun Hee đã gây ra cho mình , cho bố mình. Phải chăng là vì: tình bạn không có chỗ cho sự ích kỉ, phải có sự tha thứ cho nhau thì tình bạn đấy mới thực sự là tình bạn đúng nghĩa của nó .

Và Jun Hee có thật là xấu xa như mọi người vẫn nghĩ không ? Không, Jun Hee không hề xấu xa, có chăng cũng chỉ là vì : trong mỗi chúng ta đều có một sự ích kỉ của riêng mình.Nhưng còn một điều nữa khi nói về Jun Hee mà mọi người lại quên: cô luôn mong muốn tự làm giàu bằng chính đôi tay mình, bằng chính nghị lực vươn lên chứ không phải vì sự thủ đoạn của bố cô. Bố cô đã phản bội lại chính người bạn của mình, nhưng cô thì không! Cô đã nhận lỗi trước mặt Sun Hee và mong Sun Hee tha thứ cho mình.Và đó là lí do mà chúng ta được xem một đoạn kết có hậu như vậy. Đó là một tình bạn đúng nghĩa của nó – một tình bạn mà Jun Sub , Sun Hee &Jun Hee có thể sẽ cần trong những lúc khó khăn nhất trong cuộc đời. Dù rằng bạn nghĩ bộ phim đó có chán, môtíp vẫn chẳng có gì, nhưng còn tôi, tôi vẫn có một cảm xúc khó quên về bộ phim đấy, rằng : tình bạn luôn có những khó khăn mà chúng ta cần phải vượt qua, và tôi vẫn luôn tin rằng : có một tình bạn mãi mãi- một tình bạn luôn trường tồn cùng thời gian….

*Cảm xúc về “Tình thương”

Tình yêu thương luôn là một đề tài muôn thưở cho các nhà làm phim các nước, đặc biệt là Hàn Quốc. Và trong đề tài này nổi bật lên đó là “Trái tim mùa thu”- một trái tim mang âm hưởng mùa thu , một trái tim buồn nhưng đầy tình yêu. Tình cảm của Eun Sơ và Chun Sơ đã làm xúc động lòng người, xúc động những con tim lạnh lùng nhất. Không chỉ là vì nó buồn mà còn là vì nó chứa chan tình người . Eun Sơ bị ung thư bạch cầu. Nhưng Eun Sơ đã chứng tỏ cho người xem cô là một người khá hạnh phúc vì đã có người thân ở bên cạnh mình “Con thật hạnh phúc vì đã có những hai người mẹ” khi Eun Sơ nói chuyện với hai người mẹ của mình trong bệnh viện. Và Eun Sơ đã mỉm cười . Mọi người đâu biết rằng : cô ra đi là ra đi trong sự hạnh phúc, cô đã mạnh mẽ đứng dậy khi biết tin mình bị ung thư chứ không hề run sợ. Bằng những cảnh tượng lãng mạn của cảnh biển,”Trái tim mùa thu” đã khắc hoạ trong mỗi người xem biết thế nào là phải mạnh mẽ đứng dậy trong khó khăn , là được sống trong tình thương của mọi người thật là hạnh phúc . Và dù sao đi chăng nữa, thì “Trái tim mùa thu” vẫn luôn là một bản nhạc du dương nhưng trầm lắng, tuy nhẹ nhàng & buồn nhưng cũng thật sâu đậm (ngay cả bản soundtrack Reason của bộ phim cũng gợi cho người xem một cảm giác gì đó thật trữ tình nhưng sâu lắng và buồn ). Tất cả những điều đó đã tạo cho chúng ta , cho tôi, cho bạnnhững cảm xúc sâu đậm về tình yêu thương.Vì dù có những bộ phim tình cảm hay, sâu sắc hơn nữa thì tôi vẫn chẳng thể quên được có một ”Trái tim mùa thu” – một trái tim đầy nắng vàng – những tình yêu thương thực sự bạn dành cho nhau ; nhưng cũng nhiều lá rụng – những tình cảm đã ra đi theo thời gian

Phim Hàn Quốc – khi cuộc sống không phải chỉ có màu hồng.

Màu hồng thường được mọi người ví là màu của một cuộc sống êm đềm, bình yên và hạnh phúc. Nhưng với phim Hàn, cuộc sống không phải lúc nào cũng có những hạnh phúc, được sống trong sự bình yên nơi tâm hồn cùng những người thân yêu ,…Mà nếu cuộc sống là một màu đen u tối của bầu trời đêm , thì phim Hàn là những bản tình ca, là những đốm sáng lung linh thắp lên cái khung trời đó. Và dù cho bầu trời có đen tối và lạnh lẽo đến đâu, thì “khung trời cuộc sống” vẫn sẽ luôn sáng lên bởi tình thương yêu, ước mơ và khát vọng .



Tình yêu thương thì luôn là một đề tài cho biết bao phim Hàn Quốc, nhưng những phim tôi nói ở đây là những phim tôi đã xem, đã từng có những dấu ấn sâu đậm về những bộ phim đó. Và bộ phim đầu tiên tôi muốn nhắc đến vẫn là “Trái tim muà thu” . Nhưng là nói về khát vọng sống của Eun Sơ. Tôi vẫn còn nhớ rõ một đoạn mẹ nuôi của Eun Sơ mẹ của Chun sơ) cũng đã từng mong muốn cô đi cùng gia đình sang Mĩ sinh sống. Cô từ chối và chạy lại đến ôm mẹ đẻ của mình, cả hai người đã cùng khóc. Cô không cần sống trong điều kiện tốt đẹp, mà cô muốn sống trong tình yêu thương thật sự của người mẹ đẻ dành cho cô. Dù có nghèo nhưng cô vẫn vươn lên sống tốt. Dù có bệnh nhưng cô không nói để mọi người không phải lo lắng cho cô . Đó không phải rất đẹp hay sao.

Hay như những khát vọng sống , khát vọng tự khẳng định mình bạn sẽ gặp ở “Khát vọng nghệ thuật” , còn như trong “Sun Hee & Jin Hee”, có ai còn nhớ câu nói của Sun Hee với Jun Sub không? “Chúng ta tuy nghèo, nhưng chúng ta tự hào về những chuyện mình đã làm”. Hãy nghĩ như Sun Hee nếu bạn là một người nghèo, bạn hãy tự tin ở mình, hãy sống cho đúng với bản thân ,“tự hào vì những gì đã làm”. Hãy luôn mỉm cười với cuộc sống như Sun Hee !

Những sự xin lỗi và tha thứ không bao giờ là thừa . Trong tình bạn như “Sun Hee & Jin Hee”, Jin Hee đã để trong ngăn giày của Sun Hee một mảu giấy nho nhỏ xin lỗi về những việc mình đã làm . Và nếu bạn có điều gì cần xin lỗi , bạn hãy thử làm như Jin Hee xem. Và như trong “giày thuỷ tinh”, Lee Son U cũng đã tha thứ cho tất cả những việc mà cô bạn ở cùng mình đã làm( xin lỗi vì tui không nhớ tên cô nè). Cô ta đã cướp lấy cái hạnh phúc mà Son U đáng nhẽ phải nhận được . Nhưng Son U lại không trách cô bạn này, mà trái lại , cô đã tha thứ tất cả.



Hãy tự tin và lạc quan vào chính mình – những điều đó bạn sẽ gặp trong ”Trên đồng cỏ xanh”. Khi Tae Young bị ung thư, anh đã không muốn cho một ai biết , để mọi người không phải đau khổ vì anh. Và anh cũng không dám đối mặt với sự thật, không dám đi phẫu thuật chỉ vì sợ mình sẽ chết sớm , không còn thời gian ở bên vợ mình : Yoen Ho và ở bên người thân . Nhưng như bạn thấy đấy, cuối phim vẫn kết thúc có hậu, chỉ vì : Tae Young đã dũng cảm đối đầu với bệnh tật bằng cả sự tự tin và mơ ước. Hãy biết ước mơ và tự tin đối đầu với mọi khó khăn trong cuộc sống , bạn nhé! Chỉ có như vậy bạn mới chiến thắng được tất cả, chiến thắng được những điều tưởng chừng như xa vời . Khung cảnh cuối phim – một căn nhà nhỏ trên thảo nguyên xanh rờn cùng bầu trời bao la rộng lớn – bầu trời của ước mơ , của những điều dám nghĩ và dám làm , dám ước mơ.

Tại sao tất cả những nhân vật trong phim Hàn Quốc khi bị ung thư đều muốn chết ở biển ? Đó là vì phim Hàn lãng mạn, lãng mạn ngay cả khi chết . Và nếu bạn có coi phim Hàn suốt ngày chỉ có khóc lóc, chỉ có chết vì ung thư , chỉ có yêu nhau rồi lại chia tay thì hẳn bạn đã lầm tưởng về phim Hàn . Phim Hàn không nặng về hành động như những phim Mĩ, phim Anh , mà lại thiên về tình cảm . Thiên về sức mạnh của lí trí và tâm hồn . Vì vậy ,nếu bạn không muốn thấy khóc lóc quá nhiều thì bạn hãy xem những phim hài của Hàn Quốc . Và nếu bạn vẫn tháy phim Hàn chuối quá thì hãy cứ coi phim Hàn như một câu chuyện cổ tích thời hiện đại : về tình bạn & tình yêu, về mơ ước & khát vọng, về những số phận biết vươn lên và những người đanh đá, xảo quyệt. Còn nướt mắt thì cũng chỉ là vì người ta thương yêu nhau thì mới khóc vì nhau, đúng không?

Còn tại sao mà phim Hàn hấp dẫn người xem không kém gì phim Mĩ như thế? Đó là vì phim Hàn lãng mạn , đó là vì phim Hàn dành cho tâm hồn mỗi người một thông điệp riêng. Thế mới biết : dù thế giới có thực tế đến đâu, dù vẫn còn đó những điều xấu xa, thì con người vẫn cần có những phút giây lãng mạn , để nhìn lại chính mình, nhìn lại những gì đã qua !…



Lí giải : tại sao phim Hàn lại có nhiều nhân vật chết vì ung thư như thế?

Không biết có phải Hàn Quốc có tỉ lệ tử vong vì ung thư cao nên các đạo diễn Hàn suốt ngày cho nhân vật của mình chết vì ung thư như thế ? Nhưng những ý kiến tớ nêu ra đây thì mong sẽ khiến bạn thay đổi cách nhìn nhận về phim Hàn , về tại sao mà nhân vật suốt ngày mắc bệnh ung thư như vậy:

– Thứ nhất : như tớ nói trên : phim tâm lí Hàn Quốc không bao giờ có các cuộc đánh nhau đến đổ máu, bắn súng đoàng đoàng như các phim Mĩ, phim Anh , mà lại thiên về tình cảm, luôn đề cao sức mạnh về lí trí và tâm hồn – đó là một truyền thống của người Châu Á chúng ta mà các nhà làm phim Hàn Quốc đã khai thác rất khéo léo để tạo ra một phong cách riêng cho phim Hàn. Tuy tình tiết thì vẫn chưa có đổi mới gì nhiều nhưng các bộ phim như “Nấc thang lên thiên đường” vẫn hút người xem như thường .

Mỗi một phim Hàn đều là những bản tình ca không lời, nhưng lại có một giai điệu tha thiết , đánh thức phần nội tâm trong lòng mỗi người. Chết vì ung thư nhưng bạn thấy đấy – hầu như bất kì nhân vật nào bị ung thư cũng đều làm cho người thân bên cạnh nhân vật này hiểu rõ được tầm quan trọng , hiểu rõ được tình cảm của mình dành cho người bị bệnh . Dù cho người đó có ra đi, nhưng ra đi trong tình thương yêu của người thân , ra đi trong sự tiếc nuối của mọi người , kể cả người xem .

Sao lại có một kết thúc không có hậu đến như vậy , tại sao khi họ vừa mới được cưới nhau lại bắt họ chia lià ? Có chăng cũng là để làm nổi bật giá trị của tình yêu . Như trong “Tình yêu hoàn hảo” chẳng hạn , khi Young Ae chết , Si woo cũng vẫn luôn dành tình cảm cho Young Ae đấy chứ !MỘT TÌNH YÊU SẼ LÀ HOÀN HẢO NẾU NHƯ NGƯỜI TA MÃI DÀNH TÌNH CẢM CHO NHAU – đó có lẽ là thông điệp mà “Tình yêu hoàn hảo” muốn gửi tớ những người xem!!!

-Thứ hai : “nếu cuộc sống là một màu đen tuyệt vọng thì những ước mơ lại làm cho cuộc sống trở nên có ý nghĩa hơn , và giúp cho con người vượt qua mọi bệnh tật”. Trước đây , mọi nhân vật mà bị ung thu thì sẽ đồng nghĩa với cái chết . Nhưng từ khi “Giày thủy tinh” ra đời, nó khiến người ta phải suy nghĩ lại. Vẫn còn đó sức mạnh của tình thương , nhưng thêm vào là sự tự tin , biét mơ ước, mạnh mẽ đối đầu với bệnh tật . Bộ phim đã khiến con người phải suy nghĩ lại về cách nhìn nhận một vấn đề : đôi khi ta cứ nghĩ điều đó sẽ không còn cách nào cứu vãn được nữa. Nhưng trong đó vẫn có những tia hi vọng lóe lên. Dù rất nhỏ nhưng vẫn có … Vậy đấy, điều còn lại là bạn có thể dũng cảm đương đầu với nó không mà thôi!!!!

Và bây giờ bạn suy nghĩ sao về phim Hàn ? Về căn bệnh ung thư ? Dù sao đi nữa thì mọi người hình như cũng chỉ chú ý đến phim Hàn xem : có diễn viên nổi tiếng không? Hay chỉ hiểu được phần nào ý nghĩa, mà không có phút giây nào bất giác nhận ra rằng : bệnh ung thư đôi khi cũng là một chi tiết đáng quý trong phim . Tớ tin chắc rằng : bạn đã từng khóc cho một nhân vật nào đó trong phim Hàn bị mắc bệnh ung thư, đúng không ?

Nhưng cũng không thể phủ nhận được rằng : phim Hàn nếu chỉ quanh quẩn với những chi tiết đó, dù ý nghĩa như thế nào thì cũng chẳng đáng xem . Bởi vì có xem cũng đoán được cái kết . Thế là những cuộc đổi mới về phim hài của Hàn Quốc cũng đã làm dư luận chú ý , những phim về giá trị ẩm thực như “Dae Jang Kum” cũng đã thành công . Hay như “chuyện tình vượt thời gian” đã có những sáng tạo riêng . Điều đó chứng tỏ , phim Hàn không chỉ biết làm cho người xem xúc động mà còn có thể làm được hơn nữa. Vì vậy nên phim Hàn cũng vẫn đang được chú ý , nhưng vẫn cần phải biết sáng tạo hơn nữa để tránh gây phản cảm cho người xem.

*Vŕ nghĩ thęm về điện ảnh nước nhà

Phim Hàn là như vậy , nhưng còn phim Việt Nam thì sao đây ? Đã đến lúc chúng ta cần nhìn lại về mình. Tại sao chúng ta lại không làm được những bộ phim như bên Hàn ? Đừng đổ tội cho diễn viên không đẹp hay kinh phí làm phim vội! Bên ta cũng đâu thiếu những cảnh biẻn đẹp và lãng mạn như bên Hàn . Vì vậy nên trước hết hãy nhìn nhận lại về kịch bản . Tuổi teen như chúng ta đây cũng đâu có được để ý . Có chăng cũng chỉ là nói về đời sống của những người sinh viên ( tớ thấy “Phía trưóc là bầu trời” là được thôi). Còn như đời sống học sinh thì sao? Xin thưa là cũng có nhưng một vài phim lại chán vô cùng . Toàn những nhân vật “cưa sừng làm nghé” . Làm gì có chuyện mà một nhân tuổi teen ngoan lại ngờ nghệch đến mức bị bắt nạt cũng dễ dàng bỏ qua . Rõ ràng là các nhà làm phim đã “ngộ nhạn” về tuổi teen , tức là đã ngoan thì bao giờ cũng ngoan cực kì , còn thật thà nữa chứ, còn hư thì không dể đâu cho hết . Các đạo diễn lại chẳng bao giờ thèm đến trường mà xem đời sống học sinh đang tiến triển từng bước như thế nào . Thêm nữa, các nhân vật bé bé, con con thì lúc nào cũng phải thêm cái khoản nói điệu không chịu được , nhấn mạnh vào cuối câu. Đã thế hầu như phim nào cũng vậy mới buồn cười chứ! Chã nhẽ trẻ con VN mình điệu từ bé ???

Rő ràng là phim Hàn đã để ý nhiều đến tuổi teen hơn khi có những phim như “Cô bạn gia sư”, “Sun Hee&Jin Hee”, hay “Cổ điển”,…Tất cả những phim đấy đều thành công. Cứ cái đà này thì sẽ là chẳng-bao-giờ điện ảnh VN mình bắt kịp với điện ảnh Hàn và người ta cũng thường nói rằng :”Điện ảnh mình mà so sánh với Hàn thì đúng là khập khiễng”. Nhưng đấy là chúng ta không chịu phát triển chứ không phải là không thể …

P/S : Hi vọng mọi người sẽ không trách vì tui lỡ viết một bài về phim Hàn mà lại thêm về điện ảnh VN mình . Nhưng có so sánh thì mới biết được tại sao phim ta ít ai chú ý . Và mong rằng một ngày nào đó , tui sẽ viết một bài thật hoàn chỉnh về phim Hàn.

Bài viết của thiên_thạch_lửa 36 – Hoàng Xuân Huy


Posted

in

by

Comments

12 responses to “Phim Hàn Quốc – những cảm xúc khó quên”

  1. kimnamcong2910 Avatar
    kimnamcong2910

    to thay phim han quoc vua nhe nhang lai vua y nghia doi khi lai co tinh tiet hai nhat la nhung fim ve tuoi teen

  2. banmai_cafe Avatar
    banmai_cafe

    phim Hàn Quốc đa số thiên về tình cảm khá nhiều và thường hơi sướt mướt. vì thế có một số người khi nhắc đến phim hàn ko thík chút nào là thế. nhưng không hẳn là thế đúng hok?
    nếu chịu khó đi săn lùng cũng sẽ kiếm được nhiều bộ phim có nội dung khá là hài hước và vui nhộn. uhm, mà theo mình thì những bộ phim mang tính hài nhưng không nhảm sẽ gây nhiều hứng thú hơn cho teen mình nhỉ!

  3. lovesangwoo Avatar
    lovesangwoo

    viết hay ghê, chưa thấy anti film Hàn nào zô đây, chứ zô là ko ổn như thế này

    Tôi cũng thích phim HQ, từ lâu lắm rồi, từ lần đầu coi Xúc cảm mà chẳng biết đó là phim nước nào, diễn viên nào đóng, nói chung ngày còn nhỏ đó, vô tình coi được một bộ phim mà làm mình nhớ mãi ko quên

    Sau này một lượt được coi là Anh em nhà bác sĩ, Trái tim mùa thu, Tình yêu trong sáng rất thích cách thể hiện nội dung của họ nhưng cũng chẳng rõ của nước nào, một lần vô tình bắt gặp một tờ báo và rồi thì vô cùng ngạc nhiên, tất cả bộ phim mình thích chỉ là phim Hàn, lúc đó cứ ngỡ là mơ chứ

    Nhưng rồi từ ngày biết phim Hàn đến giờ đa số giờ coi phim là dành cho phim Hàn, có rất nhiều phim để lại cho tôi cảm xúc đẹp, hầu như ko làm tôi thất vọng bao giờ khi bỏ thời gian ra coi phim Hàn

    Người ta bảo mãi coi phim Hàn ko nhàm chán sao, tui cũng ko rõ lắm, có lẽ ko, mà cũng có lẽ chưa

    Tôi cũng như các bạn luôn tìm được cái cảm giác bình yên và nhẹ nhàng khi xem một bộ phim Hàn nào đó, cho dù chuyện gì xảy ra, cho dù theo tôi phim Hàn ngày càng mang tính thị trường, nhưng tôi tin rằng mình vẫn sẽ tim được nhiều điều từ nó, vẫn mãi yêu phim Hàn

  4. violetcactus Avatar
    violetcactus

    Tôi đã từng đọc ở đâu đó một bài báo viết rằng :”Phim hàn Quốc nhẹ nhàng như những câu chuyện cổ tích ” Có lẽ vậy . mỗi lần xem một bộ phim , tôi luôn cảm thấy tâm hồn thanh thản , nhẹ nhàng và một chút lãng mạn như câu chuyện trong phim . Lúc đó thì những mệt mỏi của cuộc sống thường ngày đã ko còn nữa mà tồn tại bây giờ là ước mơ nho nhỏ và một cuộc sống êm đềm . Bạn tôi thường đùa với tôi rằng : ” mày đừng có xem phim Hàn Quốc nhiều quá , kẻo sau này lại ko lấy chồng được vì chẳng có ai ngoài đời lại giống như nhân vật nam chính trong phim để mày chọn lựa đâu ” Lúc đó thí tôi chỉ phì cười , chắc nhỏ bạnko hiểu rằng khi xem đến những đoạn lãng mạn , mặc dù biết khó co’ thật trong xã hội công nghiệp này , nhưng lòng tôi vẫn ấm áp làm sao . Chẳng những vậy , no’ đã khéo léo nhắc nhở chúng ta một điều rằng , đâu đó quanh ta vẫn còn có những tấm lòng

  5. lyalove Avatar
    lyalove

    tui thích cái fin có cái tên la “Fewel in the Palace” ý.

  6. meomeo Avatar
    meomeo

    oh, tuy hơi buồn nhưng coi nó thì chúng ta nhận ra được 1 số điều mà chúngta đã quên mất từ lâu

    tình cảm gia đình, bạn bè, tình yêu

    những điều đơn giản mà ai cũng tưởng chẳng có gì thật rarất quan trọng

    thix nhất là coi film học đường

    phản ảnh thẳn thắn và chính xác các trườn trung học địa ngục HQ hồi xưa

    rất thẳng thắn, ko có gì che đậy

    các hiện tượng quậy phá, tệ nạn học đường cũng được đưa lên film

    film Vn thì đang có dàn Dv trẻ đẹp có lẽ cũng có tài năng

    nhưng về nội dung

    Vn liệu có thằng thắn phản ánh về học đường như HQ, hay vẫn chỉ là những cô cậu học trò ngây ngô đến ko tin được, ngoan hiền đến ghê sợ?

    film VN luôn nói về những cái tốt, là học sinh thì phải ngoan như mèo., ngây thơ như nai, mà đâu biết học sinh cũng có những điều thật cần quan tâm phản ánh đúng.

  7. yuri3187 Avatar
    yuri3187

    Tui thich film han quoc nhat do! lang man, vui tuoi…. va nhat la thoi trang han quoc ko che vao dau duoc!!!!!!

  8. thien_thach_lua36 Avatar
    thien_thach_lua36

    Tiết tấu phim nhẹ nhàng , cảnh đẹp tuyệt vời, đó là nhwũng gì tôi thấy khá rõ ở bất -cứ-phim-hàn nào

  9. congchua_u Avatar
    congchua_u

    nhẹ nhàng nhưng lôi cuốn , đó là phim HQ !

  10. thien_thach_lua36 Avatar
    thien_thach_lua36

    Phim TEEN vốn là một đề tài được chú ý nhiều mà –> vì thế nên các nhà làm phim Hàn Quốc nhiều người chọn TEEN để xây dựng một nội dung đậm đặc chất lãng mạn NHư “cô dâu 15 tuổi” á

  11. jonlee_jolie Avatar
    jonlee_jolie

    Phim truyền hình HQ cũng có rất nhiều thể loại. Về đề tài bác sĩ thì có “anh em nhà bác sĩ”, thể thao thì có “những tay đua kiệt suất”, cú nhảy cuối cùng. Môi trường: Sun Hee &Jun Hee. Chính trị, gangster: Bộ ba. Giới tài phiệt casino: All in. Lĩnh vực truyền hình thì có: tình yêu trong sáng. Ca sĩ: Ước mơ vương tới một ngôi sao. Ngành khách sạn thì có: khách sạn vui vẻ (hotelier). Và còn rất nhiều bộ phim khác với mọi đề tài như người mẫu, họa sĩ, nha sĩ, học trò yêu thầy giáo, những đứa trẻ mồ côi….. được khai thác triệt để.

    Nhưng nhìn chung hầu như thể loại nào cũng lồng vào đó những câu chuyện tình yêu của các nhân vật chính, và tuyến nhân vật chính ko lẽ chỉ có 2 người nam và nữ để họ yêu nhau từ đầu đến cuối phim, như thế sẽ ko có gì để nói và câu chuyện sẽ rơi vào bế tắc vì chẳng có gì để khai thác, và các nhà làm phim sẽ ko biết gửi 1 thông điệp gì đến người xem qua bộ phim đó. Chính vì vậy các nhà biên kịch, sản xuất và cả đạo diễn luôn cho vào một chuyện tình tay ba nào đó, nhằm tạo nên khúc mắc, mâu thuẩn, đấu tranh nội tâm,….và cuối phim là sự giải toả những vấn đề để nhà làm phim gửi gắm mục đích của mình bằng những thông điệp mang tính phục thiện, hướng tới các giá trị nhân văn trong mỗi con người, giúp người xem hiểu được chân lý của cuộc sống. Trong phim ko có người tốt kẽ xấu, mà có xấu chăng cũng là do hoàn cảnh đưa đẩy, khiến họ đánh mất đi lương tâm của mình, khi nhận ra đuợc điều đó, họ cố gắng hướng thiện và cho nguời xem thấy bản chất của họ ko phải là kẻ xấu, mà chỉ xuất phát từ lòng đố kị (tình yêu trong sáng, giày thuỷ tinh) đã đưa họ đến hững hành động nông nổi. Đó là cái hay đặc trưng của phim HQ, mà ko nơi nào có.Đặc trưng đó đã và đang trở thành sức hấp dẫn riêng cho phim HQ ở các nước Châu Á.

    Mỗi năm các đài truyền hình lớn ở HQ (SBS, MBC, KBS) sản xuất ra rất nhiều phim truyền hỉnh dài tập phục vụ công chúng, và xuất khẩu ra nước ngoài. Khoảng hơn 50 phim/năm. Trong những bộ phim chỉ đơn thuần giải trí được đầu tư chế tác ít, thì có khoảng 3-4 phim đuợc xem là chủ lực mang tính chiến lược đuợc đầu tư kinh phí cao, thời gian chuẩn bị lâu, kịch bản đuợc nghiên cứu kỹ, các nhà tài trợ quan tâm đầu tư để cạnh tranh lại với các đài truyền hình khác. Mỗi bên đều tung ra các chiêu độc để tiếp thị phim nhằm lôi kéo số luợng lớn khán giả ngồi trước máy thu hình, tỉ suất bạn xem đài cao thỉ coi như phim đó thằng lợi về mặt nội dung.

    Đó là sự chuyên nghiệp mà ta cần phải học hỏi.

    Nhiều người tỏ ra cao ngạo chê rằng phim HQ chỉ toàn những chuyện tình tay ba, tư thấm đẫm nước mắt, và luôn mắc bệnh ung thư, nhưng họ đâu có biết rằng phim HQ vẫn còn những đề tài khác rất đáng xem, bên cạnh những khuyết điểm chúng ta luôn tìm thấy ít nhất một ưu điểm nào đó trong mỗi bộ phim. tuy số lượng phim HQ được chiếu ở VN khá nhiều nhưng chưa đủ để ta kết luận rắng phim HQ đã hết đề tài khai thác, khi việc phát hành và nhập khẩu phim truyền hình còn phụ thuộc vào nhà tài trợ, trong khi đài truyền hình ko đủ kinh phí chủ động mua bản quyển những bộ phim đuợc đầu tư kỹ lưỡng ở xứ Hàn, và chắc chắn rằng khi xem những bộ phim đó, khán giả sẽ nghĩ khác.

    Phim VN vừa thiếu đề tài vừa nghèo về kinh nghiệm, tiền bạc, kĩ thuật lạc hậu, phương diện sáng tác kịch bản chỉ quanh đi quẩn lại có vài người quen thuộc, đạo diễn yếu tay nghề. Làm đạo điễn thì ai cũng làm được nếu qua trường lớp đào tạo, thẩm chí có người tay ngang vẫn có thể làm đạo diễn, nhưng để đạo diễn đuợc 1 bộ phim hay nhắm đúng tâm lý khán giả, đến một đối tuợng nào đó thì có mấy ai làm được, và đáng buồn là hầu như chưa có đd của VN nào làm đuợc điều đó cả trên lĩnh vực điển ảnh lẫn truyền hình. Muốn làm đuợc phim hay phải có sự phối hợp đồng bộ của cả một êkíp chuyên nghiệp và các ngành phụ trợ luôn luôn sẵn sàng cung ứng dịch vụ tốt nhất. Vn còn phải chạy đi theo học hỏi ngưòi khác, kể cả HQ nhiều, đừng đặc ra những tiêu chí “trên mây” trong khi mình ko đủ sức làm và kết quả là bộ phim làm ra cứ lũng cũng, lang man khiến khán giả ko hiểu nhà làm phim muốn nói gì???. Thế mới biết nghệ thuật ko chỉ có lòng đam mê là được mà còn phải có tài năng.

  12. ngaymua Avatar
    ngaymua

    Có những cái nhìn rất thiện cảm về phim Hàn Quốc!!! Đó là suy nghĩ của mình… hay nhẹ nhàng( đôi khi hơi dài dòng 1 tí) !!!

    Bạn sẽ thấy có những bộ film mà chính xác hơn đólà sự kết hôp tuyệt vời giữa diễn viên, cảnh trong film và nhạc film… Mình rất thích film Hàn, tuy nhiên, ko phải phim nào cũng hay… Nhưng phần lớn là hay mà nó lại cứ nhắm vào TEENS nhiều nhỉ?

Leave a Reply