Bài viết của deepblue_om
Một cái am nho nhỏ ở giữa mặt hồ rộng lớn, nơi được bao bọc bởi núi rừng, nơi có cây đại thụ sống trên 300 tuổi, nơi cách xa cuộc sống ồn ào hiện đại, nơi tu hành của một vị hoà thượng và một chú tiểu. Ở đây dường như không có giới hạn về không gian, cổng am nằm chênh vênh ven hồ với hình vẽ ông thiện và ông ác, trong cái am nhỏ đó được ngăn làm ba khoảng không: nơi thờ phật chính giữa và hai nơi ngủ hai bên với hai cánh cửa nhưng không hề có một vách tường giới hạn. Tất cả toát lên một sự yên tịnh với các hình vẽ về đức phật ở mọi nơi: vách am, cổng am và cả con thuyền dùng để chèo vào am. Và câu chuyện cũng chỉ quanh ở duy nhất khung cảnh đó.
Spring: Con người ai mà chẳng một lần phạm lỗi, Cậu bé – Chú tiểu vốn hồn nhiên và nghịch ngợm. Một ngày nọ, chú cột những hòn đá vào các con vật trong rừng và vô cùng thích thú với trò chơi này. Sáng hôm sau, cậu vô cùng khổ sở với một hòn đá to đã được sư phụ cột vào người trong khi ngủ. “Bị cột đá vào người con thấy sao? Vậy con nghĩ gì đến các con vật đã bị con cột đá vào chúng? Ta bắt con phải tìm và tháo các hòn đá ra khỏi người chúng. Nếu có con nào bị chết thì con sẽ bị một hòn đá cột vào tâm hồn mình suốt cả cuộc đời”. Cậu vội vã chạy đi tìm và thấy con cá đã chết, nó không thể lên mặt nước thở, lòng cậu buồn bã, con ếch vẫn còn sống, cậu mừng rỡ thả nó ra nhưng còn con rắn đã bị kẻ thù giết chết, mang thêm một hòn đá đối với nó là quá nặng nhọc, cậu khóc ào, vậy là nhân vật của chúng ta đã được học bài học đầu tiên trong cuộc đời.
Summer: lúc này cậu bé đã là một Chàng trai – Tiểu tăng mới lớn đầy nhựa sống. Cuộc sống vẫn êm đềm trôi đi, hàng ngày cậu vẫn vào rừng hái thuốc cho sư phụ, vẫn ham mê chèo thuyền trên mặt hồ cho đếm một ngày kia, một cô gái trẻ được mẹ dẫn đến nhờ sư phụ chữa bệnh. “Khi tâm hồn khoẻ mạnh thì bệnh tật ắt cũng không còn”, vậy là cô gái kia được sư phụ cho ở lại điều trị. Chàng trai – Tiểu tăng mới lớn, có lẽ là lần đầu tiên gặp một người khác giới trong đời, nhưng cảm xúc, những tò mò ập tới và chuyện gì đến ắt phải đến. Họ đã ăn nằm với nhau, lao vào nhau với sự cuồn nhiệt, vội vã của tuổi trẻ. Rồi sư phụ cũng biết được, “Ai mà không sai phạm, với lại chuyện các con âu cũng là theo tự nhiên mách bảo…Bệnh con đã hết chưa?” “Rồi” “Vậy chứng tỏ đó là phương thuốc hữa hiệu ..”. Cô gái phải về với gia đình. Giận sư phụ ngăn cấm tình cảm của mình, một đêm kia, cậu bỏ ra đi, mang theo bức tượng phật thờ và con vật nuôi duy nhất của thầy, một con gà trống. Cậu bỏ con gà trống vào rừng, con gà trống bơ vơ lạc lõng giữa khu rừng quá xa lạ với cuộc đời nó ….
Fall: Sư phụ đã già lằm rồi, hôm nay ông đem về am một con vật nuôi mới, một con mèo. Tình cờ đọc được mẫu tin trên báo ” Một kẻ bị truy nả vị tội giết vợ” với tấm hình của đệ tử, đêm đó ông cậm cụi ngồi khâu một chiếc áo mới… Người đàn ông – Kẻ giết người trở về nơi trước kia mình lớn lên, từ ngày đến với thế giới mới, lập gia đình, anh đã chịu quá nhiều đau khổ sân si trong cuộc sống, người anh yêu quí nhất đã phản bội anh để rồi giờ đây anh đã trở thành một tên tội phạm bị truy nã. Lỗi lầm này là quá lớn nhưng anh vẫn tìm về bên sư phụ của mình mong được che chở. Lần đầu tiên trong đời anh bị sư phụ đánh, đánh tới bầm da, hàn những lằn roi trên lưng. Đã đôi lần anh muốn tự kết liễu đời mình nhưng không thể. Sư phụ đã chép một đoạn kinh lền sàn và bắt anh phải khắc lại, khắc để ghi nhớ và khắc để có thể tịnh tâm sám hối mọi việc. Vậy là anh cặm cụi dùng chính con dao giết vợ còn vấy máu để khắc những dòng kinh phật lên sàn. Sau đêm đó anh đã theo cảnh sát về chịu tội. Sư phụ – Vị sư già biết đến lúc mình phải ra đi, ông tự thiêu giữa mặt hồ, một con rắn từ đó bơi vào am …….
Winter: Mùa đông về khắp thung lũng, cả mặt hồ đã đóng băng và chìm trong một màng tuyết trắng xoá. Một người đàn ông lặng lẽ trở về sau thời gian chịu bản án của pháp luật. Anh vào am, một con rắn vội bò đi khỏi quần áo của sư phụ, anh nhìn quanh rồi ra hồ đào xương cốt của sư phụ dưới mặt băng. Anh bắt đầu tụng lại kinh phật, anh bắt đầu luyện võ công như sư phụ của mình. Một ngày kia, một người phụ nữ mang theo một đứa besớ sinh đến, cô muốn gởi đứa con cho anh nuôi, khi cô ra đi thì lại rơi ngay vào cái lỗ anh đào để lấy nước mà chết ….. Anh chợt nhận ra được ý nghĩa của sự luân hồi, ý nghĩa của cuộc đời mình. Anh muốn thật sự trút bỏ hòn đá nặng trong tâm hồn mình. Cột một hòn đá vào thân, anh đã vượt bao gian khổ để thỉnh tượng phật lên đỉnh ngọn núi cao nhất thung lũng, anh để lại hòn đá như là trút được gánh năng trong lòng mình ….
and Spring…. Mùa xuân lại đến trên thung lũng, cậu bé ngày nào giờ đã trở thành một hoà thượng đắc đạo nuôi dạy một chú tiểu, hình ảnh cuộc đời con người ấy lại được tái lập trong chú tiểu bây giờ …
Dù phim tình tiết rất chậm và ít nhân vật, ít lời thoại. Bộ phim vẫn cuốn hút người xem vào màng hình từ đầu đến cuối. Khung cảnh trong phim rất đẹp và tôi không hiều làm sao mà người ta có thể dựng được cảnh để quay như vậy, đặc biệt là bốn mùa đều rất thật, hay là người ta quay phim nguyên một năm?? Phim hay, ý nghĩa, xứng đáng đại diện Hàn Quốc tranh Oscar 2003, còn rất nhiều chi tiết tôi chưa viết ra, mong các bạn xem và tự suy nghĩ.
Leave a Reply
You must be logged in to post a comment.