Từng đàn vịt trời bay lướt qua mặt hồ rồi xoải cánh cao vút lên không trung giữa buổi hoàng hôn êm dịu. Bà đứng đó, quan sát. Ngày nào cũng thế, khoảng thời gian này, cũng chiếc thuyền và người chèo thuyền lướt vút qua…Thế rồi bà được dẫn dắt từng bước từng bước bởi câu chuyện của một bệnh nhân cùng chung viện dưỡng lão mà bà đang điều trị. Câu chuyện về những năm 1940, khi ấy, ông ta mới 17 tuổi.
Họ tình cờ gặp nhau trong khu vui chơi, chàng tên Noah còn nàng là Allie. Lần đầu gặp nhau, họ đã có một kỷ niệm khó quên. Một hành động rất điên rồ để thu hút người đẹp của Noah và chính hành động đó đã đưa họ đến với nhau. Những hành động liều lĩnh của cái tuổi 17, cái tuổi luôn muốn làm theo ý mình bất chấp điều gì sẽ xảy ra của cả hai. Họ nằm dài giữa ngã tư, nhìn đèn giao thông hết xanh lại vàng rồi sang đỏ và cứ thế, họ cứ nằm đó để rồi hốt hoảng bật dậy khi có xe chạy qua. Cái nụ cười thỏa mãn và thích thú của Allie khi lần đầu tiên cô có một sự kiện như thế và gương mặt đầy điển trai của Noah làm cho khung cảnh thêm lãng mạn khi họ nhảy cùng nhau giữa con đường dưới ánh đèn vàng đầy ảo mộng
Allie: anh là một ca sĩ thật tệ…
Noah: Anh biết từ lâu rồi…
Allie: thế sao anh vẫn tiếp tục hát
Noah: anh hát để cho em nhớ giây phút này…
…Thế rồi họ yêu nhau, họ đắm say trong tình yêu và họ hạnh phúc vì điều đó. Chính Noah đã đem lại nụ cười, niềm tin và sự tự do trong việc thỏa mãn hành động cho Allie, một cô tiểu thư luôn e dè với những điều cô không dám làm mặc dù cô rất muốn. Cái giây phút đầu tiên của đêm hôm ấy đã theo tình yêu của họ và gắn chặt họ với nhau. Thế nhưng, không ai biết được chữ ngờ, họ phải xa nhau khi gia đình Allie chuyển lên New York để Allie có thể học ở trường y tá, ngành mà bố mẹ cô hướng cô đến mặc dù cô rất có năng khiếu hội họa. Phận con không thể cãi cha mẹ, cô hoàn toàn không muốn đi nhưng cô đành phải ra đi.
Có lẽ, nhưng khán giả khó tính nhất và những ai có trái tim đầy tình cảm nhất cũng không thể xúc động khi Noah hàng ngày viết thư cho Allie, đúng 1 năm, 365 ngày, 365 lá thư với bao tình cảm của mình, anh gửi gấm hết vào những dòng chữ đó để cho Allie thấy và chia sẻ cùng anh. Allie cũng thế, cô cũng viết thư cho anh nhưng định mệnh trớ truê 2 con chiên của tình yêu, họ mất liên lạc từ đó.
…7 năm trôi qua, 7 năm của niềm tin, của ước mơ và tình yêu đã giúp Noah cố gắng vượt qua chiến tranh, sống sót trở về. Có một thứ mà anh sẽ không thể nào không thực hiện và điều đó là động lực cho anh trong cuộc chiến. Và rồi chính độc lực ấy, chính cái điều mà anh làm đã đưa cô trở lại với anh. Họ lại bên nhau, cười nói vui vẻ như ngày xưa nhưng vẫn có rào cản để ngăn họ đến với nhau. Cái bức tường đầy oan nghiệt.
Nhưng trên hết những điều đó chính là tình yêu của Noah với cô. Anh đã biến mơ ước của cô trở thành sự thật. Có ai ngờ được 1 mơ ước vu vơ của một cô bé 17 tuổi và lời hứa hẹn đầy ngẫu hứng của chàng trai cũng ở độ tuổi ấy lại trở thành hiện thực. Cô bất ngờ khi đứng đối diện với nó. Không thể tin vào mắt mình. Hoàn toàn như cô đã mong muốn…căn nhà màu trắng, có bancony ở trên, hướng ra con sông và đón đầy nắng và gió.
Noah: I have one place wanna show to you
Allie: Yeah…let’s go…
Họ nhẹ nhàng lướt đi trên mặt hồ, lững thững trôi qua từng hàng cây và…một khung cảnh lãng mạn nhất bộ phim với một vùng trời xanh ngắt, mặt hồ lăn tăn nhưng trắng muốt với hàng đàn vịt trời đang bơi xung quanh. Lại một mơ ước nữa của cô trở thành hiện thực. Đây có lẽ sẽ là một trong những cảnh quay lãng mạn nhất trong những bộ phim tình cảm. Gone with the wind có nụ hôn lịch sử, Titanic có sự thỏa mãn khi cả hai đứng trước mũi tàu, Romance holiday có cảnh công chúa và kẻ lang thang hôn nhau dưới ánh trăng…thì Notebook cũng có một cảnh mà người xem không thể nào quên được.
Tình yêu là cái mà có lẽ suốt cả lịch sử khoa học tiên tiến của nhân loại không thể nào định nghĩa được. Nó không phải cái cần thiết hay cái bắt buộc. Nó xuất phát từ chính trái tim và nó nói lên điều mà chủ nhân của nó muốn. Điều Noah muốn là Allie và cô cũng thế, cô bất chấp mọi thứ để làm điều mà cô đã chờ đợi từ rất lâu. Đó chính là sự ngọt ngào của tình yêu từ Noah và niềm hạnh phúc của cô khi được ở bên cạnh người yêu. Cô luôn muốn đưọc mỗi sáng thức dậy với cành hoa trên gối và dòng chữ đầy ngọt ngào “You look peaceful, I couldn’t wake you come to get breakfast.”. Một buổi sáng đẹp nhất trong đời cô.
Nhưng con người luôn phải đứng giữa sự chọn lựa và đau khổ. Hạnh phúc chưa được bao lâu thì khó khăn lại đến.
_ Em sẽ chọn ai ? Nếu em chọn anh ta thì em hãy đi. Anh đã mất em 1 lần nên anh nghĩ anh vẫn có thể chịu được nếu điều đó xảy ra lần thứ 2. Nhưng xin hãy vì anh, vì tình yêu của anh và của chúng ta mà hãy ở lại. Hãy vẽ bức tranh của cuộc đời em, 30 năm sau, 40 năm sau, chúng ta sẽ rất hạnh phúc…
_ Tại sao em không giải quyết chuyện này một cách dễ dàng hơn…?
_ Cách nào là dễ dàng…cho dù em có giải quyết bằng cách nào đi chăng nữa thì cũng sẽ có người rất đau khổ…
_ Em đừng suy nghĩ về những thứ viễn vong xa xôi, hãy nhìn anh và cho anh biết em đang muốn gì, đâu cái thứ em cần, đâu là điều em muốn ?
_ Xin lỗi em phải đi…anh ta đang đợi em ở khách sạn.
Họ lại xung đột với nhau. Cũng chính tại nơi đó, 7 năm về trước, họ từng âu yếm với nhau rồi cãi nhau và đã xa nhau. Thế nhưng khi họ quay lại với nhau. họ vẫn không thoát khỏi số phận đã an bài. Thế nhưng, định mệnh đã xảy ra theo chiều hướng mới….
_ Ôi…em nhớ ra rồi…câu chuyện này chính là về chúng ta.
Cái giây phút mà Allie nhớ ra bà là ai chính là giây phút hạnh phúc thứ 2 trong đời Noah. Ông đã có được tình yêu của mình một lần nữa, khi mà tưởng như ông sẽ mất bà mãi mãi.
_ Can I ask you something ? What if I never come back and forget everything ?
_ I’ll be here, I’d love to live here
_ Do you think you love me ?
_ I think I love you more than anything I could do !
…Một giấc ngủ dài và đẹp đã đưa 2 con người bên nhau mãi mãi với tình yêu của họ. Tình yêu đẹp như một buổi chiều vàng với từng đàn vịt trời nhẹ nhàng bay qua. Với cuốn nhật ký về tình yêu của họ…
The story of our lives
by Allie Hamilton
For my love, Noah
Read it to me and I’ll come back to you
Bài viết của Hungviet@
Leave a Reply
You must be logged in to post a comment.