Reply To: KỶ NIỆM TÌNH YÊU

#51788
groundcandy
Participant

    Cái ngày nắng hanh hao ấy lại kết thúc bằng một cơn mưa chiều mùa hạ.Gió nhẹ thổi từ phía chân trời và không khí mang theo hơi lạnh.Đứa con gái vẫn ngồi nơi cửa sổ.Đã hơn mấy giờ liền nó vẫn ngồi lặng lẽ,nghe niềm đau thi thoảng nhói lên,quay cuồng…đau đớn…Đứa con gái thắp nến đưa tiễn cuộc tình đau.Sân ga mới toanh.Đứa con gái lặng lẽ đón chuyến tàu băng ngang qua thời thiếu nữ và đi xa.

    Buổi đầu quen anh,đứa con gái nghĩ mình không thể thân thiết với một người ít nói và kín đáo đến thế.Trong các câu chuyện người bắt đầu là nó và kết thúc cũng là nó.Nhưng anh có sự thu hút lạ lùng trong ánh mắt.Mắt anh đẹp nhưng không hiểu sao có vui mấy thì ánh mắt cũng không thể nào biểu lộ niềm vui ấy được.Đẹp mà buồn đến não lòng!

    Vẫn không thể nào quên được một ngày anh nói rất nhiều với nó:”rằng anh chỉ yêu nó,anh chỉ có một trái tim nên không thể yêu ai được nữa…”đứa con gái thầm nhũ:”với ánh mắt này chằc anh sẽ cưa đổ nó mất”

    Nhưng rồi nó cũng đổ,đổ trong vòng tay của anh.Ai đó bảo với nó rằng người đàn ông có bàn tay mềm thường là người làm khổ đàn bà.Nhưng ngay lúc này thì nó không thấy khổ gì cả.

    Những ngày định mệnh ấy cũng đến.Đứa con gái nhớ lại ngày anh và nó chia tay.Hôm ấy trời chiều và âm u như đôi mắt của anh.Lần đầu nó nhận thấy trong đôi mắt anh có thứ ánh sáng khó hiểu cho đến khi anh thốt lên lời chia tay với nó.Đứa con gái thấy mình bị hụt hẫng vô cùng,nó không còn đứng vững trên đôi chân của mình.

    Gió đột ngột đổi chiều,hai ngọn nến phụt tắt.Đứa con gái vẫn ngồi trong bóng đêm,nhắm mắt để hình dung anh lần cuối.Mà thôi cũng tốt,điều đó sẽ giúp đứa con gái hiểu thêm về một người mà mình đã từng yêu thương.Không lâu nữa nó và anh sẽ thỉnh thoảng giật mình khi vô tình gặp nhau trên phố,lòng tự hỏi:”quen thế…hình như đã gặp ở đâu?!”

    MoviesBoOm

    2003-2023

    Skip to toolbar