Reply To: White Oleander – Những mùa hoa bỏ lại

#71332
ech_op
Participant

    BlueBell – Hoa chuông – Dễ vỡ

    Khoảng thời gina này có thể nói là tuyệt vời nhất của Astrid. Em được một đôi vợ chồng giàu có nhận vào nuôi. Clare – một cành hoa lyly sang trọng qúy phái. Bà là một diễn viên đã luống tuổi đang sống trong một căn hộ sag trọng cùng với chồng là một đạo diễn.

    Clare thương yêu Astrid như đứa con gái mình dứt ruột sinh ra. Bà cùng Astrid xem lại những bộ phim bà đã tham gia, chạy bộ trên bờ biển vào mỗi sáng sớm và đi mua sắm. Astrid thực sự yêu qúy Clare như một người mẹ, người chị lớn đã cùng em san sẻ nhiều nỗi buồn vui. Nhưng số phận không buông tha cho Astrid, Clare đã tự giận trên giường khi bị cồng bỏ rơi.

    Từng bông, từng bông hoa chuông kêu vang tiếng kinh cầu để tiễn bà về cõi vĩnh hằng và tiễn Astrid về lại cô nhi viện.

    Rose – Hoa hồng – Xinh đẹp và nguy hiểm

    “I want her” – Asttrid chỉ vào một người phụ nữ che khuất gương mặt mình sau một lớp trang điểm dày – một bông hoa đêm tàn tạ. Vâng, nhà của Rena là một nơi hội tụ của các bông hoa đêm. Những cô gái với đôi môi đen, tai bấm đầy khuyên, trang phục tuyền một màu đem huyền bí. Những cô gái với những cuộc party thâu đêm, những điêu thuốc lá phì phèo trên môi…

    Astrid dường như thích thú với cái vẻ bề ngoài thật sực đó. Cô quá mệt mỏi với những gia đình hiền lành nhưng luôn che dấu bộ mặt thật của mình sau lớp mặt nạ da người. Chọn cho mình một mái tóc đen, đôi môi màu đỏ, mắt đen mun và bộ trang phục nhưng một rocker thứ thiệt, Astrid đã trút bỏ cái vẻ ngoài thiên sứ để biến thành một con qủy dữ.

    Astrid dường như cản thấy ngộp thở. Cô vẫn mãi quanh quẩn trong cái lồng mà mẹ cô đã đóng chặt cửa.

    Bông hoa ăn thịt người – Instrid

    Mẹ cô – một người cô gái nhanh chóng bị cuốn hút vào một cuộc chơi thâu đêm với một chàng trai trẻ. Astrid chính là kết quả của một mối tình như thế.

    Ném con cho Annie, Instrid lại lao vào nhiều cuộc chơi hoang dại khác. Cô chán ghét cái của nợ do chính mình tạo nên. Thậm chí có nhiều lúc cô muốn ném đứa con gái vào tường để rảnh nợ mà tha hồ bay bổng.

    …Rồi có lúc, Instrid cũng bị đá văng vào tường bởi vì cô như một bông hoa đã bị hút hết mật. Con ong đã chán cô và đi tìm một bông hoa khác, nhiều hương thơm và mật ngọt. Đó là lúc Instrid, trở về với con. Cô tìm thấy ở đứa bé một chút gì an ủi. Cô thương con. Cô yêu con và cô bắt đầu xây lồng để nhốt con.

    Mọi lối sống, đặc điểm của Astrid đều gần giống như Instrid. Thậm chí, ngay khi vào tù Instrid vẫn theo doi cuộc sống của con mình. Theo dõi một cách khắt khe và kỳ lạ. Bà viết thư cho Clare, trò chuyện với Clare. Bà không muốn Astrid giống bất cứ ai khác ngoài hình ảnh của bà năm xưa.

    Khi nhìn thấy Asrid trong bộ dạng của một con điếm đứng đường, Instrid đã bị schock thật sự. Một Astrid vì bị giam cầm đã biến đổi.

    Một cuộc đối thoại diễn ra gay gắt giữa hai mẹ con giữa hai song sắt nhà lao.

    Đây là một cảnh nội tâm cao trào nhất của White Oleander . Một cuộc đối thoại mang lại cho Ashtrid một sự thật về cuộc đời của cô và mẹ, một cuộc đối thoại mang lại cho cô một tình mẫu tử dạt dào, một cuộc đối thoại trả lại cho Astrid vẻ đẹp thiên thần của em.

    Không phai ngẫu nhiên mà tôi lại chọn tiêu đề của bài viết này là Những mùa hoa bỏ lại.

    Trước hết, tôi muốn xin lỗi tác giả của bài hát này vì đã tự tiện lấy tên bài hát của ông mang vào bài viết của tôi.

    White Oleander – một bộ phim tâm lý xã hội nặng nề. Suốt 1 tiếng 49 phút phim, cuộc đời của Astrid trải dài và nhiều biến đổi. Em ra đời với hương thơm của một bông hoa lài và hồn nhiên như một đoá hoa cúc trắng. Nhưng đời khôn tha thứ cho em. Đời chà đạp em, buộc phải khoác lên mình một bộ áo giáp để chống trả và buộc em phải rung lê những tiềng kêu ai oán, oán chocuộc đời bị mất tự do.

    Mẹ em – luôn theo sát và điều khiển em ngay khi bà bị giam ở trong tù. Dù em ở đâu, làm gì, mẹ em cũng biết và biết nhiều là đàng khác. Mẹ em – như một bông hoa ăn thịt kết dính em vào cộc đời bà nhưng kết dính một con bọ lỡ sa chân rơi vào. Nhưng cuối cùng, em đã vùng vẫy và thoát ra khỏi gọng kềm của mẹ.

    Astrid đã đi nhiều, nếm trải nhiều mùi vị của đời. Instrid cũng thế. Chĩ vì muốn con được hạnh phúc, bà đã giam con vào những khuôn khổ khắt khe của mình.

    …………….. “Mom, please let me go”………………….

    The end.

    MoviesBoOm

    2003-2023

    Skip to toolbar