Reply To: Thời xa vắng. Dở ẹc!

#79852
meorung
Participant

    “Viết cuốn sách này, LL đã xổ hết gan ruột của mình ra tranh giấy. Anh bơ phờ rời bàn viết, bủn rủn và rệu rạo như 1 người đàn bà vừa để xong. Trong bụng rỗng tuếch chẳng còn gì nữa. Ai hiểu đời tư LL,, sẽ có cảm giác TXV như 1 cuốn tự truyện của tác giả. LL đã in quá đậm bóng dáng của đời mình xuống trang giấy, đến nỗi người ta đã nhầm anh với Sài, còn gọi LL là anh cu Sài.

    Đằng thằng ra mà nói, trong cuốn tiểu thuyết rất sáng giá náy, cũng vô khối trang tôi không thích. Ví như cái đọan Tuyết đến đơn vị thăm chồng chẳng hạn. Mặc dù LL viết cũng rất sinh động, nhưng giọng văn lại bôi bác, lại có gì uất ức bực dọc. Dường như anh ko vòn giữ được vẻ khách quan của người kể chuyện. Dưới ngòi bút LL, Tuyết hiện lên dị dạng, quê kệch và thô bỉ, thô bỉ từ hình dáng, cử chỉ đến lời nói. Thực tình, Tuyết đâu có lỗi, cô cũng như Sài thôi, cũng là nạn nhân của những ý tưởng tốt d0ẹp. Dó là người đàn bà nhà quê bất hạnh và đáng thuơng. Cô có tội tình gì mà bị LLkhinh miệt đến vậy? Giá ở đây, LL cũng nhìn cô bằng con mắt thuơng cảm của 1 nhà văn lớn, giàu lòng nhân ái như ở các trang viết khác thì hay biết bao. Tôi bảo LL :

    -Thằng Sài ghét vợ nó đã đành, vì nó phải lấy người nó ko yêu, nó quẫn mới đâm ra lẩn thẩn, tàn nhẫn đến thế, chứ còn bác thì có gì mà bàc căm thù vợ Sài đấn như vậy? Cô ấy có tội tình gì?

    -Ờ, ờ- LL cười hấc hấc, rối thì đột nhiên anh bỗng im lặng. Gương mặt thóang buồn rười rượi. Trong khóe mắt đã hằ nếp nhăn của anh, ầng ậng 1 cái gì như là nước mắt…”

    the end

    MoviesBoOm

    2003-2023

    Skip to toolbar