Máu…. rất nhiều máu đã đổ…. những thân người quằn quạy giãy chết…. những cánh tay bị chặt đứt lìa vung vãy khắp nơi….
Và trong biển máu ấy, trong tội ác tột cùng của quỷ dữ ấy, MỘT THIÊN THẦN ĐÃ TỈNH GIẤC
Những bước đi chậm chạp, đều đặn, em lẳng lặng nhìn những người bảo vệ đang chĩa những mũi súng vào em
Và em cứ tiếp bước…..
Những họng súng đen ngòm khạc lửa, những viên đạn 16mm bay tới tấp, vỏ đạn nóng bỏng văng tung tóe
Và em vẫn cứ bước tới…..
Không vũ khí hủy diệt hiện đại nào có thể ngăn được em, không một sức mạnh nào cản được bước chân của em. Những cánh cửa thép dày trở thành những mảnh đồ chơi trong tay em, vặn vẹo, đứt lìa
Và những cánh tay đứt lìa…..
Và những tiếng kêu la đau đớn…
Và những mảnh thân người bị xé nát, những cái xác bị mổ bụng, những thân hình không đầu, cụt tay….
Máu lại tiếp tục đổ, trên nền nhà, trên vách tường và cả bắn tung lên trần nhà lạnh lẽo, bắn lên cả khuôn mặt thiên thần của em
KHUÔN MẶT LẠNH LÙNG, VÔ CẢM, ĐÔI MẮT ĐỎ RỰC LỬA CĂM THÙ…..
Con người là vậy sao? Dưới sức mạnh của em, tất cả, con người và tạo vật của nó, đều trở nên mỏng manh, yếu ớt như những con búp bê thủy tinh
Quá mong manh và dễ vỡ….
Và em lạnh lùng giết họ, phá hủy những thứ thuộc về họ. Đối với em, con người chỉ là MỘT THỨ ĐỒ CHƠI VÔ VỊ VÀ NHẠT NHẼO
Em đang đi về đâu? Em đang tìm kiếm điều gì? Hỡi thiên thần bé nhỏ của tôi
MỘT CON NGƯỜI – MY ONLY FRIEND – MY ONLY LOVER
Anh ta quan trọng với em đến vậy sao?
……..
Vì anh ta xem tôi như một CON NGƯỜI!!!
…… (Online Writing – Continue)
2003-2023