In the mood for 2046

  • This topic is empty.
  • Creator
    Topic
  • #37551
    traubo
    Participant

      Bạn đã từng xem In the mood for love chưa? Đã từng thấy tim mình rung lên cùng ánh mắt của Lương Triều Vĩ và Trương Mạn Ngọc chưa? Đã từng trầm trồ trước những khung hình và cách dẫn truyện độc đáo của Vương Gia Vệ chưa? Nếu bạn đã từng có những đã từng đó thì bạn hãy mau mau mà đi kiếm 2046 về xem liền đi, bạn sẽ còn phải đã từng nhiều hơn thế nữa …

      2046 là nơi mà mà ai cũng ước mong được đến, ở đó họ có thể tìm lại tất cả những kí ức và kỉ niệm trong cuộc đời và giữ lại mãi mãi vì ở đấy là nơi thời gian ngừng lại… Nhưng đó chỉ là nhưng lời đồn đại, sự thật thế nào không ai có thể biết vì những ai đến đó đều không quay trở về…”

      2046 là tên một tiểu thuyết của một nhà văn, anh viết nó vì một mụch đích rất đơn giản: kiếm tiền, anh thậm chí còn cho vào đó nhiều chi tiết rất “HOT” chỉ vì đọc giả thích như vậy. Nhưng một cách nào đó, 2046 đã trở thành một nơi để anh trút vào đó những tâm tư, tình cảm của mình, đưa những người anh quen hoá thân vào những nhân vật trong truyện.

      Nhân vật chính của 2046 là người duy nhất trở về từ 2046, anh đã từng yêu nhưng suốt đời vẫn luôn ám ảnh trong mình một câu hỏi “Cô ta có yêu mình không?”, đó cũng chính là những trăn trở của nhà văn với những người phụ nữ mà anh đã gặp. Từ 1966 đến 1969, 4 năm anh ở căn phòng 2047 (trùng hợp thay, đó cũng là khoảng thời gian thực hiện bộ phim) để làm việc và cũng để hoàn thành 2046, xen lẫn trong đó những câu chuyện của anh với 4 người phụ nữ, trong số họ, có người đến với anh, có người là anh tìm đến, cũng có khi anh và người kia chưa bao giờ đến với nhau, có người ra đi, cũng có người là do anh bỏ đi … Điều thú vị là khi ta biết được một tác phẩm anh viết chung với cô gái con ông chủ khách sạn tựa đề “2047” chính là nội dung của In the mood for love!!! Chúng ta sẽ được nghe rất nhiều lần câu nói của nhân vật chính 2047 trong 2046.

      Nhân vật chính của 2046 trở về vì anh không muốn sống với những kí ức đó, anh muốn thay đổi…

      Những nhân vật, nhưng chuyện tình, những cảm nhận khi xem phim không thể nói ra hết ở đây vì đối với tôi, nó thật sự quá sâu sắc để có thể diễn tả. Lực lượng diễn viên quá hùng hậu có thể đã làm tôi choáng ngợp mất rồi! Mà nhắc đến diễn viên mới nhớ ra, Chương Tử Di trong 2046 tuyệt vời quá, xưa nay tôi luôn chà đạp cô diễn viên chuyên trị mấy cảnh bị “lột và đè” này, ở đây cũng vậy, cũng bị “đè” nhưng đó phải là một Chương Tử Di thật sự xuất sắc khi có đủ đất để diễn, nếu được bước vào khung hình, có lẽ tôi sẽ ôm cô vào lòng mãi không thôi… 2046 cũng là In the mood for love, In the mood for love cũng là 2046, vì vậy không cần phải nói nhiều đến Lương Triều Vỹ nhỉ. Với Vương Phi, cô cũng đã không bị che lắp với các bạn diễn khổng lồ khác. Trịnh Du Linh và Củng Lợi chỉ có đôi chừng vài phút để thể hiện, Trương Mạn Ngọc thì gần như thoáng qua, nhưng như thế cũng là đủ cho 2046.

      2046, hãy xem, hãy rung, hãy thương, hãy khóc và hãy yêu…

      Chỉ viết cho [http://www.moviesboom.com], traubo bảo vệ bản quyền tới cùng

      À, viết bài này mới phát hiện In the mood for love hông có trong phần Phim của MB.

      Trân thành gởi lời cảm ơn của traubo đến thành viên chubemephim vì đã lưu lại bài viết này của traubo trong những ngày MB bị “nằm xuống” .

    Viewing 31 reply threads
    • Author
      Replies
      • #75246
        doc_co_cau_bai
        Participant

          tui vẫn chưa xem hết phim này vì: nó dài và những phim nghệ thuật dạng này xem hổng nủi…có Trịnh Du Linh nữa hả??còn Trương Mạn Ngọc thì 5 giây là cùng….có lẽ những cảnh cô đóng bị cắt hoặc do phim thay đổi diễn viên….sẽ cố gắng coi một nửa còn lại

        • #75247
          b_long
          Participant

            fim này có ở việt nam chưa vậy

          • #75248
            ritalee
            Participant

              đã có ở Vn òi , bản đẹp , phụ đề.có lẻ lần đầu tiên coi LTV đóng những phim như thế . hơi hụt hẩng một tí . nhưng mà có lẽ là phim NT nên pải thế .

              những phim dạng này sao xem nó nặng nề và khó hiểu wá .

              chẳng biết được anh ta đang tìm gì , tìm một người phụ nữ hoàn hảo ? tìm một tình yêu hay tìm cái gì khác . nó không mục đích rõ rãng . nó cứ thoáng wa . nhịp phim từ từ . đôi lúc nó xáo trộn . k thể tưởng được . coi xong bộ phim . pải ngồi suy nghĩ lại để sắo xếp tất cả mọi chi tiết lại nhưng vẫn k biết pải kể như thế nào cho một người bạn muốn biết nội dung bộ phim .

              nó k dở ,nhưng có lẽ vì 2 chữ nghệ thuật mà nó khó hiểu đối với tôi

            • #75249
              traubo
              Participant

                type nhầm Lưu Gia Linh thành Trịnh Du Linh rồi hú hú

              • #75250
                hoalys_trang
                Participant

                  mua film này ở đâu zậy, tui mê LTV lém.

                • #75251
                  traubo
                  Participant

                    Phim đã có phụ đề tiếng Việt, bạn có thể mua hoặc mướn ở bất kì tiệm nào hú hú

                  • #75252
                    for_you
                    Participant

                      Hic,film kiểu này coi hông dzô…Dzí lại do mí ông TQ làm nữa,càng khó hiểu hơn nữa.

                      Bữa nào bầu film nào lãng nhất,film nào khó hiểu nhất:Tui bầu một phiếu lãng nhất cho Thập Diện Mai Phục,còn khó hiểu nhất cho Anh Hùng..toàn film TQ…

                      TQ khoái mỗi Ngoạ Hổ Tàng Long…Chươnh Tử Di đẹp quá

                    • #75253
                      utrax
                      Participant

                        tui coi phim này cũng lâu rồi, hôm nay vô MB thấy thread về nó tự nhiên mừng húm. Tui đã coi mà không hiểu nên vô đây coi để biết nội dung như thế nào, lẫn nghe người viết trình bày và dẫn đường cho cảm xúc lẫn suy nghĩ của tui… đi đúng hướng

                        Nếu đã coi In the mood of love, tình yêu nảy sinh giữa 2 người đã có gia đình nhưng rạn vỡ vì không hạnh phúc. Tình tiết đan xen nhẹ nhàng, chậm rãi nhưng ẩn chứa những giằng xé bên trong. Họ có một cuộc sống không phải ở tại thời điểm đó, thời gian đó… có thể và có lẽ vì thế mà có năm 2046, nơi mà có đến mà ko có về. Okay, theo cái mood của tình yêu thì cứ thế mà tiến lên, nhưng In the mood for 2046 lại rẽ qua một câu chuyện khác, gần như là chẳng phải là một In the mood of love mà tui đã xem. Nếu để chiêm ngưỡng thì tui rất thích, diễn viên đẹp, hóa trang cầu kì cho 1 tương lai 2046, phong cách xì tai Nhật Bản của anh chàng nhà văn trong tương lại hấp dẫn quá. Nhưng mà để tui chiêm nghiệm ra một cái gì đó thì chưa thấy.

                        “2046 là nơi mà mà ai cũng ước mong được đến, ở đó họ có thể tìm lại tất cả những kí ức và kỉ niệm trong cuộc đời và giữ lại mãi mãi vì ở đấy là nơi thời gian ngừng lại… “. Tui không nghĩ tui muốn đến năm 2046 chỉ để tìm tất cả những kí ức rồi luôn tự đặt câu hỏi “cô ta có yêu tôi ko?”. Nói tui quá thực tế, hay anh chàng nhà văn quá mơ mộng và tinh thần không nhất định, thì tui cũng không hiểu, không hiểu và không hiểu… cái gì đó mà tui không hiểu. Ai hiểu được giải thích cho tui nha

                      • #75254
                        t_h_t
                        Participant

                          phim này là dạng fim nghệ thuật! coi phải suy nghĩ rất nhiều mới hiểu được! mà coi xong thì cũng phải suy nghĩ nhiều! khá mệt mỏi! coi xong mụ mẫm cả người!

                          dzui nhất là cái dzụ mỗi đêm 10 đô! lại còn giảm giá nữa chứ! chịu ko nỗi!

                          ko biết sao Chương Tử Di nhìn xinh xắn dễ thương như vậy mà đóng toàn mấy cảnh Hot ko à!?

                        • #75255
                          rain_titan
                          Participant

                            phim nghệ thuật như vậy mà cho tại hạ coi chắc ngủ tức thời quá

                          • #75256
                            1702
                            Participant

                              redhot vào ione.net mà coi, có cả fụ đề tiếng Việt nữa đó . Dài wá mà fim dạng này tui cũng không mê nên chỉ tua coi vài đoạn ,thấy không hấp dẫn lắm nên thôi

                            • #75257
                              cool_summer
                              Participant

                                tui nghĩ phim này nó là tập hợp của những trăn trở về cuộc sống của những người đang tìm kiếm tình yêu cho riêng mình, hân hoan có, đau khổ có, hoan lạc có và nước mắt có, bộ phim ko hẳn là một câu chuyện xuyên suốt khiến người xem có thể dễ dàng hiểu.

                                Mạch phim đôi chỗ quá chậm khiến xem ở nhà dễ bị sốt ruột và buồn ngủ. Nếu xem ở rạp chắc tui có cảm xúc khác. Nhạc phim quá tuyệt…càng dễ gây bùn ngủ hơn

                                Lương Triều Vỹ có một bộ mặt đểu chưa từng thấy, nhưng thực ra anh ta lại có một trái tim rất nhạy cảm, anh ta lúc nào cũng quan sát những người xung quanh và luôn tìm thấy ở họ những nét để yêu và say đắm. Họ đều là những cô gái đẹp và họ luôn bị ám ảnh bởi một mối tình nào đó trước khi họ gặp anh.

                                Thực sự phim này ko thể ngồi kể cho một người chưa xem về nội dung. Chỉ khi xem ta mới có thể cảm nhận được hơi thở của tình yêu của nó.

                                Chương Tử Di diễn xuất quá đỉnh, nhìn gương mặt cô ta trước khi chia tay với Tony và níu kéo anh trở lại với cô đêm ấy trông mới thương làm sao. Đôi mắt của Bai nhìn Chow lúc nào cũng lộ vẻ khát khao nhưng ko kém phần tuyệt vọng. Đó là cảm xúc của một người đang yêu nhưng ko thể có dc người ấy. Tất cả các nhân vật trong phim đều như vậy, họ yêu một cách thật vất vả.

                                Tui thích lúc Faye Wong tập nói tiếng Nhật, nghe dễ thương gì đâu á…và lúc cô ta đọc lá thư của người yêu, có một câu rất lãng mạn :”Anh hy vọng tình yêu của em ko giống như ánh cầu vồng sau cơn mưa, nếu có vậy đi chăng nữa thì anh mong ánh cầu vồng đó sẽ là mãi mãi…hichic

                              • #75258
                                tintin215
                                Participant

                                  phim này xem khó hiểu quá hà toàn là chỉ ở trong phòng không hà,nhưng đây là 1 dạng phim nghệ thuật cho nên chắc chắn là hàm í nhiều lắm á nha …..

                                • #75259
                                  rubycup
                                  Participant

                                    Ôi ôi, mới coi xong ngày hôm wa, mua cái DVD năm ngoái mà bi h mới coi xong, tiềc thiệt. Phim hay wá, được liệt vào những favourite movie của tui ngay lập tức. Có điều nếu tui k hiều nhầm thì phim 2046 này là câu chuyện tiếp theo của In the mood for love, tức là anh chàng nhà văn trong In the mood for love sau khi có một mối tình đau thương như vậy, đã đi phiêu bạt khắp nơi, quen nhiều người phụ nữ đặc sắc nhưng trong lòng anh vẫn k quên được một thời In the mood for love…Vì khi anh gặp Su (Củng Lợi đóng) ở Singapore, anh đã nói là người con gái trong quá khứ anh từng yêu cũng tên là Su, và sau đó anh đã nói với Su hiện tại là nếu sau này cô trốn thoát được quá khứ rồi thì hãy tới tìm anh, nhưng anh k biết rằng anh đã nói chính bản thân mình nhưng Su thì lại hiểu được điều đó, và sau đó thấp thoáng hình ảnh quá khứ trong In the mood for love lại hiện về (anh ngồi trong một chiếc xe hơi cùng với Su quá khứ chính là Trương Mạn Ngọc), nói đúng ra Trương Mạn Ngọc k hề đóng 2046, những hình ảnh của cô xuất hiện trong phim chỉ là những hình ảnh được trích lại từ phim In the mood for love (theo nguồn tin ngoài luồng thì cô đã bực mình với cung cách làm phim rề rà của Vương Gia Vệ nên đã bỏ k thèm đóng 2046 nữa). Còn một điều nữa, ở đầu phim khi anh chàng nhà văn cứ nằng nặc đòi ở trong căn phòng 2046 vì trong quá khứ anh cũng từng ở trong căn phòng có số 2046 để viết văn và để gặp gỡ Su trong lén lút (cũng chính là nội dung của In the mood for love). Từ những tình tiết mà tui suy ra là 2046 là phần câu chuyện tiếp theo của In the mood for love, chứ k chỉ đơn thuần In the mood for love là nội dung của tác phẩm 2047 mà anh ta đã viết như bạn traubo đã nói.

                                  • #75260
                                    chuotchu
                                    Participant

                                      Bộ phim này tui coi 5 lần mớ hiểu nổi , tui thích diển xuất cuả Vương Phi nhứt trong phim .Bộ phim rất đáng xem và hẳn nhiên nó ko thích hợp với những ai thích dạng phim giải trí đơn thuần ……

                                    • #75261
                                      melbourne_guy
                                      Participant

                                        ” Everyone who goesto 2046 has the same intention. They want to recapture lost memories. Because in 2046 nothing ever changes. But nobody really know if that true or not because nobody has ever come back”

                                        Cái câu trong bộ film là như vậy, mà có ông cậu nào đó cả gan dịch thành

                                        “2046 là nơi mà mà ai cũng ước mong được đến, ở đó họ có thể tìm lại tất cả những kí ức và kỉ niệm trong cuộc đời và giữ lại mãi mãi vì ở đấy là nơi thời gian ngừng lại… Nhưng đó chỉ là nhưng lời đồn đại, sự thật thế nào không ai có thể biết vì những ai đến đó đều không quay trở về…”

                                        Và rồi ông cậu đó mạnh dạn viết nguyên bài bình luận cho bộ film… feeeew

                                      • #75262
                                        traubo
                                        Participant

                                          ông cậu đó là tui nè hú hú, hồi trước tui coi cái bản không đẹp phụ đề tiếng Anh sai tè le mà cũng bày đặt viết một bài cho hoành tráng haha, sau này coi lại bản đẹp là thấy bài viết mình tiu rồi ai dè để lâu lắc không thấy ai nhắc tới, tưởng chìm xuồng rồi cuối cùng cũng có người dập hehehe. Cáo lỗi cáo lỗi

                                        • #75263
                                          danthanh87
                                          Participant

                                            Phim này quả thật là rất nặng nề và khó hỉu. Lúc cuối phim, hiện tại và quá khứ hay tương lai gì đó cứ đan xem tùm lum à. mệt wá trời lun!

                                            Công nhận Chương Tử Di đẹp thiệt, vậy mà ông Lương còn hổng chịu. pó tay!

                                          • #75264
                                            jacktwist
                                            Participant

                                              Tôi thấy traubo dịch nghĩa cũng tương đối,có gì mà phải bẽ mặt người ta dữ vậy.Ai thấy mình giỏi tiếng anh quá thì giúp người ta,còn phê phán thì chỉ hợp với mấy cha thầy khó chịu chấm bài ở trường.

                                              Sorry,tại ko ưa mấy người ra vẻ ta đây.

                                              Tôi thích 2046 lắm lắm.Vấn đề film ở 1 trình độ kinh nghiệm sống khá cao.Nếu ko thể hiểu và đồng cảm với nhưng gì nhân vật LƯƠNG TRIỀU VỸ nghĩ (vương gia vệ thì chính xác hơn),thì bạn hoàn toàn bị lạc trong film và cảm thấy nó rất nặng nề.

                                              Tôi được xem film này ở rạp.Sau đó 1 năm thì xem dvd.Lần nào cũng đầy phấn khởi,xem xong thấy cuộc đời rõ rành hơn,thi vị hơn.

                                              Vương Gia Vệ là anh chàng bi quan về cuộc sống.Tôi thích cách anh ta làm film,nhưng nghĩ mình ko nên nhìn đời nặng nề quá như thế.

                                              Nhìn điện ảnh TRUNG QUỐC,tôi rất ngưỡng mộ.Nếu các boomers ở đây ko thích fim trung quốc,nghĩa là cơ hội cho film vn phát triển còn xa vời hơn nữa.

                                            • #75265
                                              ltp
                                              Participant

                                                Ùm, traubo dịch đúng mà, lại hay nữa.

                                              • #75266
                                                ltp
                                                Participant

                                                  Nhưng mà melbourne_guy cũng đâu có vẻ gì ta đây đâu jacktwist.

                                                • #75267
                                                  ltp
                                                  Participant

                                                    À, thật sự thì dịch cũng không đúng lắm. 2046 không phải là nơi ai cũng mong tới nơi đó, chỉ những người muốn sống trong ký ức mới muốn tìm đến nơi đó mà thôi. Ngoại trừ câu đầu thì phần còn lại dịch rất tuyệt.

                                                  • #75268
                                                    melbourne_guy
                                                    Participant

                                                      “Sorry,tại ko ưa mấy người ra vẻ ta đây. “

                                                    • #75269
                                                      melbourne_guy
                                                      Participant

                                                        “À, thật sự thì dịch cũng không đúng lắm. 2046 không phải là nơi ai cũng mong tới nơi đó, chỉ những người muốn sống trong ký ức mới muốn tìm đến nơi đó mà thôi. Ngoại trừ câu đầu thì phần còn lại dịch rất tuyệt.”

                                                        Really?

                                                      • #75270
                                                        traubo
                                                        Participant

                                                          Ôi trời, có gì đâu mà các bạn phải công kích nhau, tui chẳng nghĩ đến chuyện anh bạn melbourne_guy có ra vẻ ta đây hay không nhưng tui công nhận là bạn này nói đúng, bài viết đầu tiên ở trên không chỉ một chỗ mà còn nhiều chỗ khác sai xót, mà đã sai người ta nói thì tui nghe. Thật ra sau đó có bản đẹp và tui đã xem đi xem lại 2046 không dưới 6 lần, lần gần đây nhất cách đây 4-5 ngày gì đó. Tui chỉ mong mọi người ai quan tâm thì cùng chia sẽ cảm nhận về bộ phim.

                                                          Hai lần gần nhất xem lại 2046, tui đặc biệt có cảm xúc với truyện ngắn 2047 của nhà văn trong phim viết tặng cô con gái lớn con ông chủ nhà trọ. Xin viết lại thêm vài dòng từ 2046, có gì sai xót mong mọi người lại góp ý, tiếng Anh tui thiệt tình là không tốt hú hú

                                                          Người ta nói rằng tại thời điểm năm 2046 mọi thứ đều không thay đổi nữa, người ta còn nói rằng có một chuyến tàu bí mật chuyên chở hành khách đến năm 2046. Ai tìm đến chuyến tàu và muốn đi đến 2046 đều có chung một mục đích: họ mong sẽ tìm lại được những ký ức đã mất… Nhưng tất cả chỉ là lời đồn đại vì chưa có ai đến đó mà quay về, trừ tôi…

                                                          “Ngày xưa, khi có những bí mật thầm kín không muốn chia sẽ cũng ai, người ta thường lên một ngọn núi, tìm một gốc cây, khoét một cái lỗ trên thân cây rồi thì thầm điều bí mật muốn chôn dấu vào rồi lấy đất lấp cái lỗ lại. Bằng cách đó sẽ không ai có thể biết điều bí mật đó”

                                                          Tôi đã từng yêu một người và tôi muốn đến 2046 để mong gặp lại cô ta, nhưng cô ta không có ở đó. Tôi luôn tự hỏi cô ta có yêu tôi không nhưng tôi không bao giờ biết được câu trả lời, có thể câu trả lời kia cũng là một điều bí mật đã được chôn dấu… Mỗi khi có người hỏi tôi tại sao lại rời khỏi 2046, tôi đều trả lời qua loa cho qua chuyện…

                                                          Ký ức lấp đầy bằng những chuỗi giọt lệ rơi…

                                                          Phải mất bao lâu mới có thể rời khỏi 2046? Đối với một số người điều đó thật dễ dàng nhanh chóng, một số khác lại cho rằng cần phải mất rất nhiều thời gian, phải có sự kiên nhẫn, đôi khi phải chịu nhiều đau đớn… Tôi cũng quên rằng mình đã ở trên chuyến tàu rời khỏi 2046 này được bao lâu và tôi bắt đầu cảm thấy cô đơn. Trên tàu có những tiếp viên robot nữ xinh đẹp, bản hướng dẫn hành khách có nói họ sẵn sàng phục vụ hành khách thoải mái.

                                                          Hôm nay trời bỗng nhiên lạnh bất ngờ, tôi ngồi co ro và rung lập cập một mình. Thì ra trong điều 201 lưu ý khách hàng có nói khi qua khu vực 1224-1225 nhiệt độ rất lạnh, hệ thống sưởi trên tàu không đủ ấm, hành khách nên ôm nhau để giữ thân nhiệt. Vì tôi là hành khách duy nhất trên tàu nên tôi đã ôm chầm lấy con robot phục vụ mình. Có thể là do tôi tưởng tượng hay cũng có thể do hệ thống máy móc trong người cô ta hoạt động, tôi có cảm giác cơ thể cô ấy cũng ấm lên. Từ đó tôi cũng trò truyện nhiều hơn với robot phục vụ này.

                                                          – Sao anh lại muốn rời khỏi 2046?

                                                          – Em biết không? Ngày xưa, khi có những bí mật thầm kín không muốn chia sẽ cũng ai, người ta thường lên một ngọn núi, tìm một gốc cây, khoét một cái lỗ trên thân cây rồi thì thầm điều bí mật muốn chôn dấu vào rồi lấy đất lấp cái lỗ lại. Bằng cách đó sẽ không ai có thể biết điều bí mật đó

                                                          – Em sẽ là cái lỗ cho anh lấp kín những điều bí mật.

                                                          Bản hướng dẫn khách hàng có cảnh báo rằng có thể thân mật với những nữ tiếp viên robot cho khuây khoả nhưng cẩn thận đừng yêu họ, lúc đọc được điều đó tôi đã phì cười, làm sao có thể yêu được một con robot kia chứ! Nhưng có nhiều thứ đến với ta lúc nào không hay biết, đến lúc ta giật mình nhận ra nó thì nó đã có ở đó từ khi nào rồi.

                                                          Tình yêu là vấn đề thời gian. Cho dù có gặp đúng người tâm đầu ý hợp nhưng nếu tại thời điểm quá sớm hay quá muộn thì cũng vô ích.

                                                          Tôi đã từng yêu một người và không biết rằng cô ta có yêu tôi hay không. Tôi có một câu hỏi chưa bao giờ nói ra, tôi hy vọng khi đến 2046 sẽ gặp được cô ta nhưng cô ta không hề có ở đó. Tôi quyết định thử tìm câu trả lời ở con robot này. Một hôm tôi hỏi: – Em hãy cùng đi với anh nhé? Nhưng con robot vẫn im lặng, tôi tiếp tục hỏi nhiều lần nhưng đáp lại tôi vẫn là sự im lặng với bộ mặt vô cảm. Tôi tự hỏi đâu rồi cái nhìn tình cảm, những phút thân mật nồng nhiệt ở cô ta???

                                                          Bản hướng dẫn khách hàng có ghi rằng dù là sản phẩm công nghệ cao tiến tiến nhất nhưng sau một quá trình phục vụ hành khách qua nhiều chuyến tàu, các robot này cũng sẽ bị hao mòn và hỏng hóc. Các biểu hiện thường gặp là phản ứng biểu lộ tình cảm chậm đi, có thể muốn cười nhưng một lúc sau mới có nụ cười hoặc muốn khóc nhưng qua ngày hôm sau nước mắt mới tuông rơi. Tôi tự cho mình những lời giải thích, có thể con robot này đã bị hỏng, cũng có thể cô ta không yêu tôi. Tôi vẫn cố quyết tâm không bỏ cuộc nhưng ngày này qua ngày nọ tôi vẫn không có được câu trả lời, đến một lúc tôi nhận ra mọi chuyện không thể có kết cục như tôi mong muốn, có những chuyện đã ngoài tầm kiểm soát của mình, và tôi bỏ cuộc…

                                                          Khu vực 1224-1225 thực ra là đêm trước ngày Giáng Sinh, tại thời điểm đó mọi người thường cần có một tình thân nhiều hơn lúc bình thường và tôi đã không có được những điều đó, cũng có thể như vậy tốt cho tôi hơn…

                                                          Sau cùng tôi cũng hiểu ra vì sao cô ấy không trả lời tôi. Đó không phải là do máy móc hỏng hóc, cũng không phải là cô ấy không mến tôi mà là vì cô ta đã yêu một người khác từ lâu…

                                                          Ơ hơ xém quên, cái này tui ngẫu hứng viết lại, có thể không giống trong phim

                                                        • #75271
                                                          ltp
                                                          Participant

                                                            Cuối cùng thì cũng chưa hiểu được ý phim này muốn nói gì nữa, 1 vòng lẩn quẩn…

                                                          • #75272
                                                            ltp
                                                            Participant

                                                              “Tình yêu là vấn đề thời gian. Cho dù có gặp đúng người tâm đầu ý hợp nhưng nếu tại thời điểm quá sớm hay quá muộn thì cũng vô ích. “

                                                              Không thích câu này, làm sao biết được lúc nào quá sớm hay quá muộn, thật là vô lý.

                                                            • #75273
                                                              traubo
                                                              Participant

                                                                vấn đề không phải mình có thể chủ động biết được hay là không mà là nếu có gặp được người đó quá sớm như là lúc cả hai người còn quá non nớt, trẻ con hay là gặp người đó quá muộn như là người ta đã yêu người khác mất rồi thì cũng vô ích mà thôi. Bản thân tôi đã gặp một người quá sớm nên rồi cũng chỉ có thể là bạn bè, hy vọng sẽ không gặp một người nào đó quá muộn .

                                                                Tui sẽ viết thêm một bài xoay quanh In the mood for love cho tới 2046, mà hổng biết khi nào bị biết mình làm biếng lắm

                                                              • #75274
                                                                melbourne_guy
                                                                Participant

                                                                  Bài traubo vừa viết rất hay, mặc dù dịch ra thôi nhưng đủ thấy traubo đã hiểu hết bộ film này rất rõ.

                                                                  2046 là một căn phòng, ở đó có những người rời đi mà không bao giờ trở lại. Có những người ra đi rất nhanh và có những người fải trải qua đau đớn.

                                                                  Cuối cùng trong bộ film là cảnh Lương Triều Vỹ đã ra đi “and he never comes back”

                                                                  Nếu các bạn đã xem In Mood For Love sẽ thấy cảnh Lương Triều Vỹ thì thầm vào lỗ trũng ở vách tường Angkok Vat.

                                                                  Chắc các bạn cũng thấy cảnh con gái ông chủ khách sạn qua lại tập tiếng Nhật trong căn phòng 2046 vừa được trang trí lại sau cái chết(sự ra đi mãi mãi) của Trịnh Du Linh, cô này cuối cùng cũng xuất dương sang Nhật và không trở lại.

                                                                  Những người trên chuyến tàu đi tìm lại ký ức đều fải trải qua những dằn vặt khổ đau. Như nhân vật trên chuyến tàu đó, hay là Lương Triều Vỹ đều tìm những cô gái để lấp đầy những nổi cô đơn, chứ không thể lấp kín được những bí mật.

                                                                  Trên chuyến tàu đó, hay trong căn phòng 2046 dù là những robot, hay những cô gái điếm đều có những giọt nước mắt và những tiêng cười.

                                                                • #75275
                                                                  melbourne_guy
                                                                  Participant

                                                                    Nói thêm một chút, những câu nói trên chuyến tàu khởi hành từ 2046 để tìm lại ký ức sẽ giải thích rõ những vấn đề thực tế Lương Triều Vỹ gặp phải.

                                                                    Lương Triều V&#7929LTV) từ Singapore trở về Hongkong để tìm lại những ký ức c&#361Trương Mạn Ngọc trong In Mood for Love), và trong cuộc trở về đó có những sự kiện xảy ra…

                                                                    Nếu xem 2046 tức là căn phòng khách sạn từ khi LTV mướn trở về trước là ký ức. Những sự kiện tiếp theo là những chuyện trên cuộc hành trình.

                                                                  • #75276
                                                                    jacktwist
                                                                    Participant

                                                                      Melbourne_guy:

                                                                      Chắc các bạn cũng thấy cảnh con gái ông chủ khách sạn qua lại tập tiếng Nhật trong căn phòng 2046 vừa được trang trí lại sau cái chết(sự ra đi mãi mãi) của Trịnh Du Linh, cô này cuối cùng cũng xuất dương sang Nhật và không trở lại.

                                                                      Hổng hiểu ai mời TRỊNH DU LINH đóng film này vậy ta.Chắc ông cậu nào đó mời giùm đạo diễn hehe(gan hết sức)

                                                                      Và rồi ông cậu đó mạnh dạn đi bắt bẻ người khác nữa….pheeew

                                                                    • #75277
                                                                      traubo
                                                                      Participant

                                                                        Câu mở đầu truyện 2046 của nhà văn rất sâu sắc và cũng rất thông minh. Bằng cách dựng lên một sự tưởng tượng về năm 2046 để rồi kết luận rằng thật ra đúng hay không cũng không ai biết vì chưa thấy ai quay về, như vậy tác giả đã mở ra cho ta một khái niệm, một không gian nằm ngoài sự hiểu biết của mọi người để rồi sau đó nói đến nhân vật chính là người duy nhất trở về, như vậy anh ta có quyền hạn tối đa, có thể tha hồ nói đến 2046 theo ý của mình và người đọc sẽ chỉ xem và nghe theo lời nhân vật chính.

                                                                        2046 rất có thể là không gian, thời gian của ký ức. Chẳng phải trong chúng ta có rất nhiều người luôn nhớ đến những ký ức đã qua, một số ký ức là hạnh phúc để rồi ta cảm thấy nuối tiếc vì nó đã qua, một số đau buồn để rồi ta vẫn cảm thấy buồn đau và một số luôn ám ảnh vì ta không bao giờ hiểu nó. Vì sao những người đến 2046 thường không trở về? Có lẽ là do chúng ta ai cũng có một 2046 của riêng mình và loay hoay không sao thoát khỏi hoặc không muốn mất nó. Nhân vật chính rời khỏi 2046 là vì anh ta không tìm được điều mình muốn tìm và không muốn biết được điều mình muốn biết ở đó, nói cách khác anh này muốn thoát khỏi ký ức đó nhưng không phải ai cũng có thể dễ dàng quên đi những ký ức luôn ám ảnh mình, chuyến tàu rời khỏi 2046 vì vậy nhanh hay chậm là còn tuỳ ở mỗi người.

                                                                        Hơ hơ, muốn viết một bài dài quá nhưng không thể vào lúc này . Cuối cùng thì cảm nhận của bạn về căn phòng 2046 và chuyến tàu rất hay

                                                                    Viewing 31 reply threads
                                                                    • The forum ‘Châu Á’ is closed to new topics and replies.

                                                                    MoviesBoOm

                                                                    2003-2023

                                                                    Skip to toolbar