Kịch bản phim
Gái nhảy. 2.
Bắt đầu viết ngày 25- 4- 2003.
Màn ảnh tối đen. Rồi có một dòng chữ trắng hiện ra:
Xin chân thành tặng bộ phim này cho những cô gái trong bóng tối. Hy vọng đây là một đốm lửa thắp lên.
1.
Rạp hát. Nội- Đêm.
Aâm nhạc vang lên ầm ầm. Đèn màu chớp rực rỡ.Khán giả vỗ tay rào rào, hò reo náo nhiệt. Trên sân khấu , mấy chục cô gái trong trang phục áo tắm đang làm động tác đi dạo trên biển. Một tấm phông vẽ hình trời xanh, mây trắng và các chú cá heo ở sau lưng họ.
Ba bốn cô gái tuyệt đẹp, cao, trẻ trung với các vòng eo lý tưởng cùng sánh bước. Hô xoay vòng, để một tấm lụa mỏng vắt qua người bay lên huyền ảo.
Khán giả reo hò. Một ông già làm rơi cả kính, nhặt lên vừa định đeo lại vào mũi thì một ông già khác ngồi bên cạnh giật lấy đeo trước.
Các cô gái thay đổi đội hình, hết đi thẳng lại tới đi chéo. Rồi tất cả họ cúi đầu chào.
Cô giới thiệu chương trình, mặc áo dài bước ra tuyên bố:
_ Thưa các bạn, bây giờ là phần biểu diễn của người mà tất cả chúng ta chờ đợi từ lâu, nam ca sĩ Khánh Trường.
Khán giả ào lên như sôi. Khánh Trường chạy ra, anh khoảng hơn hai mươi tuổi, đẹp trai theo kiểu thư sinh, anh cúi chào, nhặt một bó hoa dưới sàn diễn lên rồi cất tiếng hát bản Chân tình của Trần Lê Quỳnh:
Mùa xuân vừa đến, hoa về trên những bàn tay.
Và em vừa đến thay màu áo mới vì anh.
Nguyện cho ngày thánh, em đềm như những sớm mai
Những nhọc nhằn chớm quen, vẫn trong màu mắt em đang nhìn về anh .
Những khán giả hàng ghế đầu đứng lên rào rào.
Khánh Trường hát tiếp:
Và anh lại nhớ, những giờ em đứng chờ trông.
Một mình lặng lẽ, ướt lạnh trong mưa vì anh.
Tình yêu tìm thấy, nguyên vẹn sau đêm bảo dông.
Giữa hoang tàng lãng quên, nơi cuối đường có em trông chờ đợi anh.
Ở các hàng ghế giữa, khán giả đung đưa như sóng người theo nhịp bài hát.
Như chưa từng có những phút lìa xa
Dấu gương mặt trên vai anh khóc oà
Con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em.
Như anh được sống những phút đầu tiên
Có cần đến những giây cuối cùng
Suốt cuộc đời anh không quên chân tình dành hết cho anh.
Toàn thể khán giả trong nhà hát đứng lên vỗ tay. Mấy chục cô gái trẻ ôm hoa chạy ào lên sân khấu, họ như nhấn chìm Khánh Trường, có cảm giác anh bị chôn vùi.
2.
Mặt tiền nhà hát- Ngoại Hoàng hôn.
Khánh Trường vẫn mặc bộ quần áo biểu diễn, nhưng có khoác thêm chiếc áo veste, tay ôm nhiều bó hoa, chạy từ cửa hông ra .Đám khán giả hình như chờ đợi đã lâu, uà tới tặng hoa nữa và xin chữ ký.
Oâng bầu béo phục phịch, mồ hôi mồ kê nhễ nhại tóm lấy anh:
_ Trường, Trường, buổi biễu diễn tới thì sao?
Trường nhăn nhó:
_ Cho tôi nghỉ vài ngày đi. Tôi mệt lắm.
_ Oâng bầu rên rỉ:
_ Cậu không hát là giết tôi đấy. Tôi quảng cáo rồi.
Khánh Trường không ngớt nói câu xin lỗi. Anh ký lia lịa và hấp tấp chui vào chiếc xe hơi hiệu Mercedes loại lớn đang trườn tới. Mấy anh vệ sĩ mặc trang phục của công ty bảo vệ Long Hải phải ra sức cản đám đông. Cửa xe đóng lại rất vất vả, chiếc xe từ từ ra khỏi sân nhà hát trong vòng vây khán giả, rồi phóng mỗi lúc một nhanh.
3.
Cảnh đồng quê- Ngoai- Hoàng hôn.
Chiếc Mercedes phóng trên nền trời đỏ rực qua những khung cảnh rất đặc trưng: Đồng lúa, bờ biển, cầu qua sông.
4.
Cổng sân bay Nội- Bài. Ngoại- Hoàng hôn.
Chiếc Mercedes dừng lại trước lối vào của hành khách ga đi quốc nội. Khánh Trường hấp tấp cầm hành lý xách tay, có một người vệ sĩ kéo chiếc vali lấy ra từ cốp sau xe đuổi theo anh.
5.
Đường băng sân bay. Ngoại- Hoàng hôn.
Chiếc phản lực cơ khổng lồ mang phù hiệu của Viêt-nam airlines chạy ra đường băng và từ từ cất cánh.
(Chuyển font lại từ bài viết của knockoff)
nguyenttmi
2003-2023