Phillip – 1 người đàn ông không giàu có, không danh vọng cũng ko tự tin vào bản thân mình.Với nghề vũ công, cứ tạm sống qua ngày mà ko có tình yêu, chỉ có 1 người bạn thân thiết.Với tất cả những gì mà anh ta hiện có, anh ko có tin tưởng tình yêu.Phải rồi, sống 1 cuộc sống ko màu sắc, chỉ 2 màu trắng đen.Ngày nào cũng vậy, bước ra đường chỉ có 2 sắc màu đó.
Cho đến khi gặp Lạc Nhi – người đầu tiên cho anh cảm giác màu sắc.Trong mắt anh, cô có màu hồng lạc quan, có màu xanh hy vọng và có cả màu đỏ của tình yêu.Sự tự ti của anh đã khiến anh vuột mất tình yêu với Lạc Nhi.Có hay chăng tình yêu giữa chàng vũ công nghèo rác rưới và cô công chúa xứ anh đào ?
Có, có vũ điệu para para với hoa anh đào rơi rơi.
Có, có nét đẹp mong manh của từng cánh hoa anh đào
Có, có lúc em bệnh được anh chăm sóc
Có, có lúc chúng ta cùng nhau chạy trốn khỏi gia đình
Có, có nước mắt em khóc chỉ vì anh bước lùi ra phía sau
Có, có ngày anh buồn bã nhớ em mà hoa anh đào rơi rơi
Anh vẫn nhớ em nói em thích hoa anh đào vì hoa anh đào đẹp tuy mau tàn nhưng cái khỏanh khắc hoa anh đào rơi lất phất trên con đường anh và em nắm tay nhau bước.Hoa anh đào rơi rơi trên vũ điệu para mà em cực khổ luyện tập chờ ngày anh đến theo lời hẹn trên chiếc quạt giấy hình hoa anh đào.
Em trách anh đã không nói 3 tiếng ANH YÊU EM.Trong khi anh lại cảm thấy anh không thể mang lại hạnh phúc cho em và giữ em trong vòng tay.Ngày em đám cưới, anh chậy đến và nói 3 tiếng mà 1 năm trước anh không dám nói…..Em ngậm ngùi mà trả lời rằng……
Hoa anh đào rồi lại rơi, ngày tháng tư nắng ấm trong lành…ngày hẹn của chúng ta…Anh có đến không ? Em có đứng đợi ở đó không ?…Hoa anh đào…mong manh mong manh mà rơi…Em chờ anh và anh đến…Tình yêu, tình yêu của chúng ta thanh thóat tựa hoa anh đào nhưng chớm nở chớm tàn…..
2003-2023