Tìm thấy chân tình trong Vô Cực

  • This topic is empty.
  • Creator
    Topic
  • #39037
    amun
    Participant

      Từ rất lâu rồi, tôi luôn mong chờ được xem bộ phim của đạo diễn Trần Khải Ca – Vô Cực. Và rồi sau bao nhiêu thông tin cho rằng phim này dở lắm, phế phẩm của phế phẩm, … nhưng cuối cùng tôi cũng đủ kiên nhẫn chờ cho đến ngày công chiếu tại Việt Nam.

      Cho nên hôm nay tôi mạn phép bàn luận chút chút về bộ phim này một chút. Đáng lẻ tôi phải viết thread này nhân vào dịp 14/2 nhưng mãi đến giờ tôi mới có đủ thời gian.

      Trước hết, tôi xin được đề cập trước là tôi sẽ không nói gì đến việc hay, dở của phim mà tôi chỉ muốn nói đến một khía cạnh trong bộ phim – đó chính là Chân tình trong Vô Cực.

      Những bạn nào xem phim rồi cũng đã biết nội dung của bộ phim nói lên điều gì. Bối cảnh phim xây dựng thế giới mà cái mạnh thống trị, mọi việc đều được giải quyết bằng bạo lực, bằng chiến tranh, giai cấp nô lệ thậm chí không có thói quen đi thẳng người. Đại diện cho cái mạnh, cái quyền quý, cái quý tộc chính là Đại tướng Quang Minh và đại diện cho giai cấp nô lệ, cho cái yếu, cho một tầng lớp bị bóc lột, bị đối xử tệ hơn loài vật chính là nô lệ Côn Luân. Và nhân vật thứ ba tôi đề cập đến đó chính là công tước Vô Hoan đại diện cho sự thù hận. Cuối cùng là mấu chốt của vấn đề – Khuynh Thành. Đúng với cái tên, nàng chấp nhận lời nguyền của Mãn Thần : nàg sẽ có được tất cả những gì mà nàng muốn nhưng đổ lại nàng sẽ từ bỏ tình yêu chân thật, nếu có được thì chỉ là thoáng qua, hoặc sẽ mất đi mãi mãi. Cho đến khi nào thời gian đảo ngược, nước sông chảy ngược và người chết sống lại thì nàng mới có được tình yêu chân thật.

      Cả ba người Côn Luân, Quang Minh, Vô Hoan đều yêu Khuynh Thành, yêu một cách kỳ lạ, yêu cuồng nhiệt, yêu và cho tất cả.

      – Vô Hoan tình yêu, thù hận và quyền lực lẫn lộn, bất chấp thủ đoạn, đổ bao nhiêu công sức để có thể trả mối thù ngày xưa Khuynh Thành đã lừa mình. Vì nàng mà anh ta sống đau khổ, phải luôn đối diện với chính mình, không tin bất cứ ai thậm chí không tin chính bản thân mình đến lúc đứng giữa lằn ranh sinh tử vẫn không tin và vận mệnh. Anh đã khóc khi phải sắp xếp cho sự trả thù của mình, nhìn người mình yêu mà không thể yêu được bởi chữ thù. Kết cuộc, chỉ có cái chết mới có thể giải thoát được cho anh ta. Đáng thương.

      – Quang Minh khởi đầu bằng sự cao ngạo, hiếu thắng, sẵn sàng thách thức số mệnh bởi vì ông là người bất bại, chưa bao giờ thua trong suốt cuộc đời mình. Sau đó ông gặp được Khuynh Thành yêu và phải đóng một vở kịch mà sắm vai chính người nô lệ của mình. Ông ta càng yêu, càng lún sâu vào sự giả dối, càng lún càng không thể rút ra. Cuối cùng ông phải chuốc lấy hàng loạt sự thất bại; không còn quyền lực, không còn tương lai, không còn tình yêu. Nhưng nhìn lại ông vẫn là một người đáng thương, thương cho cáo chân tình mà ông dành cho Khuynh Thành mặc dù là giả dối, thương cho câu nói mà Khuynh Thành thích nghe nhất “Nàng đừng chết, hãy sống, sống thật tốt” trong lúc ông chỉ còn một khoảnh khắc gần cái chết.

      – Cuối cùng Côn Luân, nhân vật chính thứ ba trong bộ phim. Người này là nô lệ, một nô lệ sẵn sàng đứng lên vì tự do, vì khát vọng. Anh yêu Khuynh Thành một cách nồng nàn, không toan tính, không vụ lợi. Anh chỉ mong sao được thấy nàng vui, nàng cười, nàng hạnh phúc. Anh đã làm mọi việc vì nàng, thậm chí chạy ngược thời gian chỉ để đưa Quang Minh đến với nàng chỉ đổi lại là hướng theo nàng, nhìn và ngậm ngùi quay lưng đi. Cuối cùng anh cũng đã phá bỏ được lời nguyền ; anh đã xoay chuyển được thời gian khi cùng với Quỷ Lang tìm về quá khứ của mình ; dòng sông chảy ngược khi anh và Khuynh Thành bay lên trời ; anh đã mặc chiếc áo choàng của Quỷ Lang để được sống lại. Mặc dù những việc đó đều do vô tình mà nên nhưng chung quy cũng vì tình yêu chân thật, trong sáng của anh mà có được.

      Lời kết : Quả thật phim này không hay như tôi đã mong đợi nhưng cũng không dở đến nỗi làm tôi thất vọng hoàn toàn. Một ý nghĩa vô cùng cao đẹp trong phim mà tôi cảm nhận được đó chính là “Chúng ta hay đối xử với nhau thật tốt, thật chân thành rồi chúng ta sẽ nhận được một kết quả tốt đẹp”.

      Mời mọi người vào cho thêm ý kiến. Chúc vui

    Viewing 7 reply threads
    • Author
      Replies
      • #97539
        doc_co_cau_bai
        Participant

          theo ý kiến của docco thì Vô Hoan đâu có yêu Khuynh Thành đâu, còn thằng cha Quang Minh cũng chẳng yêu chân thành gì hết, pa đó muốn chiếm đoạt nhiều hơn là yêu.

        • #97540
          seudo
          Participant

            Vô Cực đã được mong đợi bởi nó được viết kịch bản và đạo diễn bởi Trần Khải Ca, thêm vào đó là hứa hẹn về kỹ xảo.

            nhưng cũng nặng tính “tuồng” mà cách Thập Diện Mai Phục thể hiện đâu có phô trương và cẩu thả. thậm chí là rất cẩn trọng trong chi tiết.

            đàng này, từ phục trang, cảnh trí cho đến kỹ xảo vi tính, phải nói là không tưởng tượng nổi cho dù là 1 phim giải trí.

            thất vọng lớn đến nổi không cách chi nắm bắt ẩn ý của bộ phim.

            có lẽ phải để 1 thời gian, xem lại, hoạ may sáng ra những “chân tình”.

          • #97541
            kit
            Participant

              kit mới xem film này trong ngày. tuy là kit chưa nghe ai khen film này nhưng mà kỹ xảo thì ko ai chê. Mở film này lên xem DVD ở nhà cho đỡ tiếc nuối khi xem rạp + ko tủi thân khi đi xem 1mình. Những cảnh mở đầu của film cuốn hút vào 1thế giới, với cảnh đẹo như trong Games 3D.Sự dẫn dắt của cô bé KT, tóm tắt ngắn gọn về lời nguyền và tuổi thơ lẫn tương lai của KT , cũng bắt đầu với lời nguyền gắn liền với định mệnh của Khuynh Thành, từ đó trở về sau, mọi thứ dường như có liên kết với nhau chặt chẽ trong từng cuộc sống, 4lối sống khác nhau của 4NV chính. kit thích mái tóc hoang dại của Côn Luân + lòng dũng cảm, sự mạnh mẽ thích CL là con người có niềm tin và trong sáng đến từ miền đất Tuyết. KT lúc đầu ko ấn tựơng gì nhìu, càng về sau nét đẹp tóat ra.. làm cho tướng QM từ vô cảm đến yêu nàng nồng nàn say đắm, đúng như lời của vị thần Mãn, (Mãn Thần…) CL thì yêu thầm kín, tình yêu của CL ko phải lúc nào cũng bày tỏ ra, thống khổ như QM, CL chấp nhận yêu cao cả để đứng sang 1bên nhường hạnh phúc cho người mình yêu được vui với chủ nhân của mình. vừa giữ được tiếng trung thành với tướng QM, CL vừa có thể nhìn thấy nụ cười mãn nguyện rạng rỡ niềm hạnh phúc của KT.

              TĐP bứơc tới bước lui nhìn như cây quạt bít đi, ẻo lả mềm mại như đã là …. Có phải chăng khi nói với KT, VH ko còn tin tưởng vào ai thậm chí là bản thân mình, VH cũng ko tin mình là nam nhi đại trượng phu khi hắn toan tính từng bước nhỏ nhặt cho âm mưu lớn lao là trả thù cho bằng được mối hận mà KT đã trót tay gieo (đập ) vào đầu hắn. nhìn chung, kit thấy film này có ý nghĩa, ko đặc biệt nhưng hòan cảnh ,địa điểm, không gian thời gian rất đẹp và rất đẹp. từ con người, trang phục, phong cảnh hữu tình. thích CL!!!

            • #97542
              for_you
              Participant

                Nói thiệt tình,tui thấy film này vô duyên,xây dựng tình huống vô duyên,nhân vật vô duyên…tóm lại là vô duyên..Mục tiêu mà nó muốn đề cập đến là cao cảo và đẹp đẽ,nhưng có lẽ do quá tham mà ông Trần này đưa vào nhiều những “lầm lẫn cố ý” (gọi là gì nhỉ,có thể gọi là nghịch cảnh,àh ko,chẳng biết nữa) làm cho nó thấy tầm thường quá……………………..Đầu tiên,một vị tướng được xem là mưu dũng thiện chiến,là con người của thành công và chiến thắng,lại là tên dễ dàng bị dụ dỗ bởi vài lời của một bà thần,trong đó nó có 1 cái bẫy quá trời nhảm:lầm lẫn ngôn ngữ “Người cầm đầu của đội quân áo đỏ”..rồi tự nhiên ổng nhảm nhảm nằm ngủ ở rừng,phái thằng nhóc đi thay cho mình,thay cho một nhiệm vụ cực kì quan trọng,chỉ vì vài lời của bà tiên nào đó.Tiếp,mấy nhân vật nhảm nhí xuất hiện:tên vua nhảm nhí ko nói,nhân vật nữ chính (đẹp,tui thích) thì lại là cô nàng cà tửng:tự dưng đòi cởi quần cởi áo,quay ngược lại thằng chồng mình,một tên tướng giống hề,tay cầm cái trượng ngón tay,nói năng dẹo bà cố,hành động điệu đàng……Cải lương….Rùi xảy ra hiểu lầm “Vua là người duy nhất ko có vụ khí”

              • #97543
                for_you
                Participant

                  Mất nữa òi

                • #97544
                  nhim
                  Participant

                    tình cảm của các nhân vật trong phim cũng bình thường thôi chứ tôi thấy không có gì sâu nặng cả.

                    Vô Hoan có lẽ là không ai yêu ông,thích ông khi xem phim này và chắc chắn là ngược lại ông ta cũng chẳng yêu ai thậm chí căm ghét chính cả bản thân mình.Bởi lòng quá nặng một chữ thù vì một lý do không đáng.

                    Côn Luân được Trần Khải Ca xây dựng như một người với một tình yêu rất chân tình và sâu sắc nhưng tôi không hiểu 2 chữ sâu sắc có dùng được không với Côn Luân khi mà hắn chịu theo làm hầu cận cho Quang Minh vì: “theo ông tôi sẽ được ăn no”! Vả lại cũng không biết cái gọi là tình cảm của Côn Luân dành cho Khuynh Thành có đúng là như vậy hay không?Có vẻ như tình yêu của Côn Luân đến quá nhanh và hình như là chẳng có lý do gì để tình yêu đến nhanh như vậy ngoài một điều Khuynh Thành quá đẹp – chúng ta đều biết rằng Côn Luân không biết một tý gì về Khuynh Thành trước khi đi cưú cô ấy và nhảy xuống vực để cô ta được sống cũng chỉ xuất phát từ sự trung thành mù quáng với Quang Minh.

                    Còn Quang Minh có lẽ chính là nhân vật tôi thích nhất trong bộ phim này,một nhân vật được Trần Khải Ca xây dựng rất thật,rất người,đầy chất Đàn Ông trong trận mạc nhưng lại quá bị động và yếu đuối trong mối tình với Khuynh Thành.Và so với Côn Luân,tôi nghĩ tình yêu của ông ta là thật nhất.

                    Một con người từng trải dù sao cũng hiểu rõ tình cảm của mình hơn một kẻ chưa một lần yêu.

                  • #97545
                    chuotchu
                    Participant

                      Phim này thấy các nhân vật bình thường thui..Khuynh Thành toàn thấy lợi dụng có gì hay đâu cà…..Thấy pà đó seo seo áh …iu gì mà ko đâu tranh ..Còn cái ông Quang Minh , ông đó chỉ muốn cái chi chi của Khuynh Thành thui àh…

                    • #97546
                      dark
                      Participant

                        Thấy các bác góp ý hay quá, vào bon chen tý.

                        Tôi thấy phim này cũng ổn, xem được. Hú hồn là không phải phim Việt Nam làm chứ Việt Nam mà làm quả này thì chắc tơi bời vì những bài bình loạn của những “chuyên gia” rồi. Bản thân tôi thấy phim này xem ở rạp thì được, tuy vậy có lẽ Trần Khải Ca bị áp lực của các phim TQ gần đây như Anh Hùng, Thập Diện Mai Phục, Thất Kiếm… đều có những cảnh quay rất đẹp nên thay vì chọn một cốt truyện thật hay (truyện chưởng hay thiết nghĩ nhiều như lá mùa thu) thì lại chọn một phim mang nặng tính thể hiện kỹ thuật cao. Thử bỏ qua những chiêu thức bao bổng, những trang phục kỳ quái (một phần rất quan trọng – tôi biết) cốt truyện phim còn có gì? Chẳng một thứ tình cảm nào sâu nặng (tình yêu, tình cảm gia đình, bình bạn bè, tinhf quân thần, tình lính tướng…) Có lẽ tham lam quá nên không có thời gian đi sâu vào tâm lý nhân vật. Nói vậy là vì đạo diễn là Trần Khải Ca – đại thụ của phim Trung Quốc. Nếu là một đạo diễn khác thì đương nhiên đây đã là một bộ phim được đánh giá cao.

                        Tôi sẽ không đi xem bộ phim này lần thứ hai chỉ đơn giản bởi vì không có lý do gì để xem lại cả.

                    Viewing 7 reply threads
                    • The forum ‘Châu Á’ is closed to new topics and replies.

                    MoviesBoOm

                    2003-2023

                    Skip to toolbar