The Red Violin

1999-06-11
R
131
Đạo diễn
Francois Girard, François Girard
Diễn viên
Samuel L Jackson, Greta Scacchi, Don McKellar, Carlo Cecchi, Colm Feore

Những giai điệu nguyên thủy của tình yêu là làn gió nhẹ, làm tung bay đám bụi vẩn vơ. Khung cảnh chợt chìm xuống đám cỏ đang rạp mình dưới luồng gió thổi thốc tới. Mọi vật dừng lại đột ngột. Phía trên, trời xanh chuyển sang màu tím. Ánh trăng tròn trịa toả ra vẻ kiêu sa lạnh lùng, đó là sự ghen tị, ta thấy được nhưng không bao giờ thay đổi được. Luôn mang dáng vẻ vô hồn nhưng trong ánh trăng ta thấy những ước mơ lướt qua, niềm khao khát được gửi gắm và vun đắp. Khi tất cả như làn mây mỏng tan biến đi thì ánh trăng vẫn mãi hiện hữu … Những tình cảm bay bổng ngoài thiên nhiên được con người hấp thụ rồi nhom nhén trong lòng, giờ đây thoát ra ngoài trở thành một sự vật hữu hình đó chính là cây vĩ cầm màu đỏ của Nicolo Bussotti.

Hoà vào dàn đồng ca , cây vĩ cầm đỏ như tình yêu giữa các thang bậc tình cảm, tạo nên giai điệu riêng biệt bởi sự sắc sảo và thanh tú. Khi đứng một mình đó là bức tranh bốn mùa: đỉnh núi trắng xóa của mùa đông, những con gió vi vu làm nên mùa thu, nền trời xanh ngắt gợi nhớ mùa xuân và tiếng chim chào nắng mới âm hưởng mùa hạ. Bản chất của tình yêu thuở ban đầu là tự nhiên nên hoàn mỹ, con người từ đó mới đắp thêm cốt cách của mình.

Lớp trong cùng là bản tính của một đứa trẻ: ngây thơ, bỡ ngỡ, kén chọn … Kaspar Weiss đã cùng cây vĩ cầm đỏ chia sẻ những giây phút của cuộc sống: niềm say mê trong luyện tập, sự quấn quít lúc nghỉ ngơi.Tình yêu trong buổi sơ khai này cũng dễ bị tổn thương như một đứa trẻ vậy. Khi ai đó sử dụng dục vọng để vuốt ve sự trong trắng của cây đàn thì đó là điều xúc phạm ghê gớm. Bản lĩnh của một đứa trẻ không thể cưỡng lại phản ứng bừng phát và cũng không thể dập tắt nó. Tình yêu thoát khỏi Kaspar Weiss để tìm cho mình hình hài trưởng thành hơn.

Cây vĩ cầm đỏ ban phát niềm cảm hứng cho những ai nhận ra vẻ quyến rũ của nó. Pope cùng cây vĩ cầm đỏ tạo nên những giây phút xuất thần nhưng rồi anh trở nên phụ thuộc vào nguồn cảm hứng vô tận đó. Một mặt, cây vĩ cầm biến đam mê trần tục thành những nốt nhạc thanh thoát, mặt khác khi lạm dụng, nó làm tình yêu trở nên đậm đặc đến mức người ta quên tất cả mùi vị trên đời, cuộc sống chìm đắm trong hưởng thụ và bi lụy. Tình yêu trở thành vòng xoáy mù quáng cuốn theo tất cả những gì xung quanh nó. Tiếng súng không phải để trừng trị mà để lôi tình yêu ra khỏi vòng xoáy nghiệt ngã, đem trả lại cho tình yêu nét điềm tĩnh và vẻ e ấp vốn có.

Đến một lúc nào đó, người ta nhìn lại và đánh giá giá trị của tình yêu, xét xem có phù hợp với hoàn cảnh sống hay không. Giờ đây đến lượt con người phạm sai lầm. Làm sao có thể cho rằng: tình yêu thời xưa và thời nay bản chất khác nhau. Con người dù thay đổi nhưng khi họ yêu, đó vẫn là tình yêu có từ ngàn xưa. Thứ tình cảm được người ta xây dựng thành những điều khoản đâu phải tình yêu vì làm gì có tình yêu theo luật lệ. Dưới những cơn sóng ồn ào, mạnh mẽ luôn ẩn chứa con sóng ngầm trầm lắng, chờ đợi cơ hội để bộc lộ mình. Cây vĩ cầm đỏ sau khi trút bỏ lớp áo nhí nhảnh của tuổi trẻ, khoác lên mình lớp áo chững chạc của trưởng thành, tĩnh tâm xác định lại vị trí đích thực của mình trong cuộc sống.

Trải qua ba trăm năm, rong ruổi hơn nửa vòng trái đất, cây vĩ cầm đỏ vẫn giữ nguyên được vẻ đẹp tinh túy của nó. Cuộc đấu giá để chọn người sở hữu cây đàn là một chuyện vô nghĩa vì người xứng đáng chỉ có thể là người đã làm ra cây đàn …

” Tôi không thể đoán trước được tương lai của đứa bé vì trước khi sinh nở số phận của bà và đứa bé là một. Nhưng tôi có thể nhìn thấy được tương lai của bà … “

reviewed by redviolin

Comments

One response to “The Red Violin”

  1. bluedreams Avatar
    bluedreams

    tôi thích cái phong cách của phim này…nghĩa là đan xe giữa quá khứ và hiện tại…hổng bít có phim nào có cách làm phim như thế này hay không??