Nhìn thật là đẹp

“Nghệ thuật hay ở chỗ nó có một sức tưởng tượng phong phú, khi thực hiện một cảnh quay có nhiều thứ quả thật rất là đẹp” – Trương Nguyên

Ngày hôm ấy trời nắng đẹp như hôm nay, đối với những người đã trưởng thành như chúng ta mà nói, cái cuộc sống hiện thực thật là khô cằn, mỗi một người đều mang một trái tim khô cằn ấy vội vã đi đến một điểm đích tiếp theo của cuộc đời. Vì bản thân tôi, bản thân bạn và tất cả mọi người sớm đã mang trong lòng một phương pháp giống nhau để đối diện với xã hội hiện thực này. Thậm chí cái phương pháp ấy nếu dùng nhiều qua một thời gian khá dài, bạn có thể không còn nhớ đến những cái đầu tiên nhất trên thế gian này nữa. Hôm nay là một ngày bình thường như bao ngày khác, chỉ với Phương Sang Sang mà nói thì nó không như vậy. Có thể buổi đêm, Sang Sang và bạn cùng mơ chung một giấc mơ nhưng sự khác biệt là , khi Sang Sang nằm trong khu ký túc tập trung của nhà trẻ tỉnh dậy, cậu bé phát hiện ra mình đã đái dầm, phải làm sao đây? Phương Sang Sang biết rằng một lần nữa cậu bé sẽ không nhận được một bông hoa bé nhỏ màu đỏ của cô giáo. Sang Sang khóc, Sang Sang gây rối, Sang Sang muốn tạo phản. Trong mắt các cô, Sang Sang là một đứa học trò hư; còn với Sang Sang mà nói nhà trẻ là cái xã hội hòan chỉnh đầu tiên mà cậu bé phải đối diện, cũng là lần đầu tiên Sang Sang quyết định dùng hành động để thách thức với cái thế giới này.

Nhìn thật là đẹp (Tên tiếng Anh: Little Red Flowers) là một bước đột phá mới của đạo diễn Trương Nguyên, là một bước ngoặt mới trong sự nghiệp điện ảnh của ông. Bộ phim dường như khiến khán giả cười từ đầu đến cuối, cười vì sự trong sáng ngây ngô của những đứa trẻ, cười vì mỗi người trong họ đều có sự luyến tiếc vì thời ấu thơ của mình. Chỉ đến khi âm nhạc kết thúc phim vang lên, mọi người mới cảm thấy trong lòng có chút gì đó nặng trĩu, một chút gì đó buồn bã đang nóng lên dần, những suy nghĩ mông lung bắt đầu hiện ra. Đạo diễn Trương Nguyên không hề dùng cảnh quay, ngôn ngữ, âm nhạc nói cho ta biết ta cần suy nghĩ cái gì, mà đó là những phản ứng tự nhiên của khán giả. Bộ phim đang kể cho chúng ta nghe một câu chuyện, một câu chuyện được thông qua góc nhìn của một đứa trẻ để đưa ta đến với thế giới của trẻ thơ, một thế giới bị những người trưởng thành như chúng ta dần quên lãng.

“Những đứa trẻ không hiểu được quy tắc của thế giới này, nhưng bắt đầu từ ngày bước chân đến nhà trẻ, những suy nghĩ ngây ngô đang tự do chạy nhảy hay cái thế giới nội tâm trong linh hồn của những sinh mạng bé nhỏ ấy đã bắt đầu bị những quy tắc ấy trói buộc.” Khoảnh khắc Phương Sang Sang bị cắt đuôi tóc cũng là lúc cái “quy tắc của thế giới” xuất hiện.

“Vớ phải mang vào cho đàng hoàng, thắt nút áo phải cho thật thẳng…” những lời nói ấy như những câu ca dao quen thuộc của đám trẻ, ngày nào chúng cũng phải nghe cô giáo nói những câu ra lệnh lạnh lùng ấy, và nếu ngoan ngõan, làm đúng theo lời cô thì sẽ được một bông hoa giấy màu đỏ. Lặng lẽ nhìn lên trên chiếc bảng với những bông hoa màu đỏ thắm, đứa trẻ nào cũng khát khao mình sẽ là người có nhiều bông hoa nhất, và có thể tự hào với điều ấy.

Những bông hoa màu đỏ là đường dây chủ yếu trong bộ phim, Phương Sang Sang từ tranh giành những bông hoa cho đến khi cậu bé quyết định bỏ cuộc, quá trình này là một sự biến đổi trong tâm lý của những đứa trẻ. Trong tòan bộ quá trình ấy, Phương Sang Sang chỉ có được hai bông hoa. Một bông hoa là do Sang Sang vô tình nhặt được, bông còn lại là được “bố thí”. Bông hoa nhặt được Sang Sang không ngần ngại đem tặng cho người bạn thân của mình nhưng bị từ chối. Còn bông hoa được “bố thí” đó là sự đả kích đối với “quy tắc của thế giới”. Chỉ một câu của một vị phụ huynh đồng thời cũng là một nhà lãnh đạo “Cậu bé này sao đến một bông hoa cũng không có? Chúng ta nên giúp cho cậu ta chứ”. Âm nhạc vang lên khiến lòng người nặng trĩu vì ai đó trong chúng ta đang nhìn thấy cái “hiện thực” phũ phàng của thể giới người lớn.

Nhìn thật là đẹp một bộ phim đem đến những nụ cười thật tinh tế, vừa cười vừa suy ngẫm, cảnh quay đẹp, âm nhạc động lòng người và cả một mối tình ngây ngô trong sáng, giống như ánh mắt trời đi tìm hình bóng của mình.


Posted

in

by

Comments

Leave a Reply