Để zzzlan mở hÃÂ ng trước hen.
Nhớ hồi ở VN, cái hồi màrạp Lý ChÃÂnh Thắng chưa sửa á, đi coi phim với ông anh, phim Unbreakable thì phải, cũng khg nhớ rõ lắm. Rạp Lý ChÃÂnh Thắng làmột trong những rạp đàng hoàng muh, nên coi phim ngồi đông như kiến, chật hết cả rạp. zzzlan ngồi ngay ngoài rìa nên mới được chứng kiến một chuyện. Dù trong rạp tắt đèn tối thui nhưng vẫn nghe rõ một giọng nói đằng sau đang nói chuyện đt, vàvì anh ta ngồi ngoài rìa vàđang chồm người ra đằng trước ( sau đó mới biết làanh ta cố tình chồm người ra đằng trước để người bên cạnh không nghe được anh ta nói gì ) nên nghe rõ tất tần tật cuộc nói chuyện đt của anh ta. Hổng phải zzzlan nhiều chuyện nghe, tại có lỗ tai nên nghe thôi zzzlan được lắng nghe cả một cuộc đối thoại dù khg biết mặt mũi anh ta ra sao, cuộc đối thoại bắt đầu.
“Alô, ừ, anh đây…. anh đang ở đâu huh? Anh đang trong rạp chiếu phim….. ÃÂ, anh đi với thằng bạn anh, hai đứa buồn vào rạp chiếu phim coi phim mà… Ok, một lát anh sẽ ghé nhàem… Anh đang coi phim, chắc 1 tiêng nữa mới hết… vậy đi, lát anh ghé. Thương em nhiều”
Tiếng đóng điện thoại ( zzzlan nhĩ thầm “chắc xài samsung loại bật nắp” ) 1s sau
tiếng một giọng nữ “Ai gọi điện thoại cho anh vậy anh?”
tiếng của người con trai đó lần nữa “ÃÂ, má anh đó em. Má anh ở dưới quê mới lên, hổng thấy anh ở nhànên gọi đt xem coi anh đang ở đâu. Một lát coi phim xong anh chở em về nhànghen, anh phải qua thăm má anh chút.”
End… hạ mÃÂ n
zzzlan lắc đầu “Con trai ơi lÃÂ con trai”