Reply To: Chê 1735 km

#92258
thukhoa
Participant

    Thật ra, với kiểu người như Kiên và Trâm Anh, thì 3 ngày, tình cảm trong họ fát triển một cách thầm lặng, đến ngay cả chính bản thân họ cũng mơ hồ, ko rõ là họ đã có cảm tình với nhau hay ko, họ mơ hồ và đôi khi mún phủ nhận cái tình cảm đó vì họ sợ sẽ đánh mất những thời gian vui vẻ, thoải mái khi ở gần nhau nếu họ tiến xa hơ nữa…và nỗi sợ của họ là chính đáng. Họ là người Châu Á. Tâm lý người Châu Á trẻ tuy đã tiến bộ hơn rất nhìu, nhưng trong máu người Việt chúng ta, chúng ta vẫn ko mún một có một buớc đột phá trong chuyện tình cảm. Ko như người nước ngoài, họ biểu lộ tình cảm bằng “nhìu” cách ( hì..) nhưng người Châu Á, ta biểu lộ bằng thái độ và những lời nói.. đó là những bước đầu khi Kiên và Trâm Anh bắt đầu có tình cảm với nhau… Họ hành động ân cần ko fải là lí trí mách bảo họ, mà do chính con tim họ bảo họ fải làm như vậy!!! Người xem chỉ có thể nhận biết được tình cảm này wa hành động ân cần của người này đối với người kia. Ví dụ như Trâm Anh lên xe bus để về Nha Trang với Kiên, chứ hông có ngồi cái xe của ông bạn “ghia gứm”, tự nhận mình với Trâm Anh có duyên?! … Chỉ đến khi thực sự xa nhau, họ mới biết là họ cần nhau!!!

    Có thể người Việt chúng ta đã xem nhìu film Mỹ, nên ảnh hưởng những suy nghĩ về quá trình tiến triển trong tình cảm giữa hai con người… Đâu fải cứ yêu nhau là fải ôm nhau này kia đâu… Cái hôn nhệ lên má của Trâm Anh với Kiên cả hai lần thể hiện lên đc tính cách của một người phụ nữ đoan trang, đúng mực, có gia giáo… Người Việt có cách biểu hiện tình cảm của người Việt, Mỹ có cách của Mỹ, Anh có cách của Anh… ko phong cách nào giống fong cách nào hoàn toàn!!! Khi xem một film nào đó, chúng ta hãy dựa trên nét văn hoá riêng của dân tộc mà hai diễn viên chính nhập vai để có thể hiểu bộ film một cách thấu đáo hơn!!!

    MoviesBoOm

    2003-2023

    Skip to toolbar